Diễn đàn của Lớp Cao Đẳng Điện Tử Viễn Thông 10A - Trường Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn của Lớp Cao Đẳng Điện Tử Viễn Thông 10A - Trường Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng

Diễn Đàn Chia Sẻ, Tổng Hợp Kiến Thức Chuyên Nghành Điện Tử Viễn Thông - Tin Học và Giải Trí, Nơi Giao Lưu, Chia Sẻ Kiến Thức, Kinh Nghiệm Học Tập Với Bạn Bè, Thế Giới Dành Cho Mọi Người...

Trả lờiTổng Hợp Một Số Tài Liệu Học Lập Trình Và Ví Dụ Về PIC 16f877a(full) - 102 Trả lời
Trả lờiTổng hợp bài tập thực hành vi xử lý pic16f877a của Trường CĐKT Cao Thắng - 69 Trả lời
Trả lờiTổng hợp Ví dụ Proteus cho PIC 16F877A FULL - 58 Trả lời
Trả lờiTổng Hợp Một Số Tài Liệu Học Lập Trình PIC - 40 Trả lời
Trả lời[ĐATN]Hệ thống báo động an ninh dùng 16f8877 điều khiển bằng phần mềm FULL - 37 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Mô hình ngôi nhà tự động - 23 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Thiết kế và thi công máy phát sóng FM - 20 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Giao tiếp máy tính điều khiển thiết bị điện trong nhà - 18 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Thiết kế và thi công tổng đài điện thoại - 16 Trả lời
Trả lời[Fiction] Hãy chờ em đánh răng xong nhé ! - 16 Trả lời
Lượt xemTổng Hợp Một Số Tài Liệu Học Lập Trình Và Ví Dụ Về PIC 16f877a(full) - 11203 Xem
Lượt xemGhost Windows 7 đa cấu hình ( All PC + Laptop ) Full Soft 32 bit - 10596 Xem
Lượt xemCCS - phần mềm lập trình - Hướng dẫn cài đặt và sử dụng CCS (PIC C Compiler) - 10377 Xem
Lượt xemSHARE tài khoản Premium up.4share.vn & fshare.vn lớn nhất! - 10370 Xem
Lượt xemPhần mềm vẽ mạch Proteus 7.8 SP2 Full New - 10348 Xem
Lượt xemStep 7 MicroWin V 5.5 Bản cài trên Win 7 Đã Test va chạy tốt. Phần mềm lập trình PLC - 10274 Xem
Lượt xemEasy DriverPack 5.2.5.5 – Bộ cài Driver tự động cho mọi loại máy tính ! - 9721 Xem
Lượt xemTổng hợp bài tập thực hành vi xử lý pic16f877a của Trường CĐKT Cao Thắng - 9112 Xem
Lượt xem IObit Advanced SystemCare 5 PRO + key.Bản quyền nhá! - 8777 Xem
Lượt xemTổng hợp các Game hay cho mọi máy tính ( Nhẹ và hay ) ! - 7733 Xem
THÔNG BÁO ĐẾN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI

KỂ TỪ NGÀY 1/7/2013 TRANG WEB CHÍNH THỨC NGƯNG HOẠT ĐỘNG VÀ SẼ KHÔNG CHO ĐĂNG KÝ THÀNH VIÊN , KHÔNG HỖ TRỢ QUA MAIL HAY ĐIỆN THOẠI NỮA MÌNH VẪN SẼ ĐỂ NGUYÊN HIỆN TRẠNG TRANG WEB CHO CÁC THÀNH VIÊN CŨ VÀO TÌM LẠI TÀI LIỆU VÀ COI NHƯ LÀ KỈ NIỆM GÌ ĐÓ CHO MÌNH. Các tài liệu thì là của chung mọi người tùy ý sử dụng.
Cám ơn mọi người đã ghé thăm trong suốt thời gian qua , chúc tất cả mọi người thành công trong cuộc sống và trên con đường mình chọn nhé !
p/s: Nguyễn Phát
ADBLOCK
DIỄN ĐÀN KHUYÊN DÙNG ADBLOCK ĐỂ CHẶN QUẢNG CÁO TRÊN MỌI TRANG WEB !
GOOD WEBSITE FOR ELECTRONIC
WEB ĐIỆN TỬ HAY CHIPKOOL.NET ! minhdt3k/ !

You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

AdminTên: Admin
Cấp bậc: Nguyễn Phát -Người Điều Hành
Nguyễn Phát -Người Điều Hành

Bài viết: 1Khoảng lặng (Phần 4) Empty Khoảng lặng (Phần 4) Sun Dec 11, 2011 5:55 pm

Loading
“ Dậy , dậy … ăn cơm nào ông lười …” Mad Embarassed

Tiếng chị kêu bên tai làm tôi thức giấc , với cái điện thoại thấy đã hơn 10h . Cảm giác mệt

mỏi lan tỏa khắp cơ thể , nhất là đôi mắt cứ ríu lại . Đêm qua đi về muộn cộng thêm không

ngủ được , cứ nằm mãi …

“ Chiều cái Ngọc đưa bố ra bến xe , ra Hà Nội trông nhà cho anh chị , chúng nó đi Công

tác cả , chắc phải mấy hôm mới về “

Ông nói với chị trong bữa ăn trưa . Chả là ông già cả , thấy anh chị ngoài kia đi công tác hết

, nhà cửa để trống không nên ông cứ lo rồi cứ nằng nặc đòi ra trông :< . Chắc tại dạo này

xem tivi đọc báo thấy toàn trộm cướp đây mà ..
“ Bố chiều đi luôn ạ , sao không để sáng mai đi cho tiện hả bố “

“ Sáng mai Chị mày đi sớm , nên chiều đi luôn . Ở nhà lo mà bảo ban cháu nó học , đừng có

ăn rồi đi chơi nghe chưa !”
“ Hề hề , cháu nó bắt đầu dạy lại con rồi đấy “ Chị nở một nụ cười và đáp lại ông , tôi tý thì

sặc , lườm một cái rồi lẳng lặng ăn tiếp .

Cái nóng hè thật kinh khũng , nhất là vào giữa trưa , như là muốn luộc cả người . Nhảy vào

phòng tắm , đứng dưới dòng nước mát lạnh một lúc , tôi có cảm giác như được sống lại .

Bước về phòng lại đánh một giấc , lúc nãy ngủ còn chưa đủ giấc thù phải …

Chiều tàn , ánh nắng soi vào phòng qua cửa sổ đã bớt gay gắt hơn nhưng vẫn làm con người

ta khó chịu . Bước xuống nhà chả thấy ai , chắc chị đi chợ rồi , qua bếp lấy một lon nước

mát lạnh rồi chạy vù lên tầng thượng . Gió mát thật … chợt nhớ đến trận bóng đêm qua , hay

thật , đầu mùa đến giờ mới được xem trận hay như thế . Cầm điện thoại ra định gọi cho

thằng Sơn thì vừa lúc nó gọi

" Đang định gọi cho mày đây , mới ngủ dậy à "

" Hề hề , sao biết , mẹ nó Đức đen quá , không thì mày toi với bố "

Ôi thằng bạn , thua còn lèo nhèo đen với chả đỏ .

" Ừm , đen nhỉ , thế bia đến đâu rồi … "

" Hôm nào bố cho mày tắm luôn , cứ chờ đấy . À , hôm nào tao với thằng N định qua mày

đấy , chắc là trận chung kết qua đó xem luôn "

" À , hay đây . Sắp có bia uống rồi , dạo này anh mày cứ khát khát .."

" Thôi im cmm đi , bố đi tắm rồi ăn gì đã , đói đéo chịu được …"
Nói xong chưa kịp chào thì nó đã tắt máy . Kể cũng vui , xem đábóng cùng hai đứa nó thì

vui phải biết . Kiểu gì nó chả dìm mình … hì

Nắng hôm nay tắt sớm , phía xa xa những đám mây bồng bềnh trôi lặng lẽ , Một góc trời

màu đỏ rực , gió khẽ thổi từng đợt làm tôi thấy thật thoải mái … Chợt nhớ đến hình ảnh chị

hôm trước , tôi thử xem nó có khác lạ gì không . Tôi ngó nghiêng xung quanh xem có ai

không , nhỡ mà có người nhìn thấy chắc là bảo trời nóng quá nên rồ đây :<

Đôi tay nhẹ nhàng giơ lên , đôi mắt nhắm lại . Hít vào một hơi thật sâu , cái cảm giác lúc đó

thật lạ , không gian như ngừng lại , thời gian ngừng trôi . Làn gió nhẹ khẽ thổi như đi xuyên

vào từng lỗ chân lông đi vào cơ thể , đi đến nơi tâm hồn …

Bỗng …. Từ sau lưng có chút động chạm nhè nhẹ , rồi bất ngờ đôi tay bé nhỏ vòng qua

trước , ôm lấy tôi , nhẹ nhàng … Tim tôi như ngừng đập ,lúc đó hình như là cảm giác ngại

ngùng . Một mùi hương dễ chịu bay vào mũi theo những làn gió , cảm giác " đụng chạm " sau

tấm lưng tôi ….

" Giống trong Titanic nhỉ Ngọc Anh … hì hì "
Tôi lặng đi , chả nói được câu gì , vội vàng đưa tay xuống , nghĩ ngợi hoang mang … Chị vẫn

không dịch chuyển đôi tay , rồi ngo ngoe cái cằm sau lưng tôi …

" Vâ n n gg .. Giống lă . . m ' " Tôi ngượng ngùng trả lời

" À mà chỉ hơi giống thôi , đáng ra chị phải đứng trước chứ "
Chả hiểu lúc đó tôi sao lại nói được như thế . Nói thật , với bạn bè tôi là người hay nói , hay

trêu chọc chúng nó nhưng với người lạ hoặc là đứng trước con gái thì tôi cực kỳ ít nói , đơn

giản vì chả biết nói gì hay là ngượng ngùng không nói được …

Rồi chị khẽ đưa tôi ra khỏi khoảng khắc khó xử bằng cách rút đôi tay ra , " Tắm đi rồi ăn

cơm , nhanh lên !"
Ôi , còn giả dạng ra lệnh chứ , cái giọng y như mẹ tôi , nhưng mà vẫn không thể nào giấu

được giọng nói nhẹ nhàng truyền cảm ấy ( Sau này thằng bạn tôi còn tả là cái giọng " ngọt

như mía lùi " cơ mà )

Chị nhanh chân bước xuống , ngước đầu lại nhìn chị tôi chợt nhận ra cái vẻ gì đó trên khuôn

mặt nhỏ bé ấy có vẻ rất khác thường …

Có lẽ phải một lúc sau tôi mới bớt hồi hộp , trong đầu tôi như một mớ bòng bong nhưng chả

biết nghĩ cái gì và chả biết nghĩ từ đâu bới lúc đấy tôi mới chỉ 17 tuổi …

Tôi cố gắng gạt bỏ những ý nghĩ miên man trong đầu , và cố nhìn với cách " dễ nghĩ " hơn .

Bước xuống nhà mà tim đạp thình thịch , sao mà ngại ngùng khi đụng mặt chị đến thế , gương

mặt hơi hơi đỏ , nói chung là " tim đập chân rung " . Có lẽ lần đầu tiên tôi bị như thế …

Nhưng rồi chỉ với nụ cười trên gương mặt chị , hồi hộp trong tôi như tan biến , nụ cười như

hút hồn tôi , làm mọi thứ tan biến …

"Đkm nó bực thật , cái bọn củ l` điện lực , trời nóng thế này mà vẫn cắt điện , ăn cơm mất cả

ngon" . Tôi bực mình chửi thầm , chó thật , hồi chiều mơi nghe thông báo cắt điện luân phiên

, hôm nay ngày đầu . Ăn xong cầm vội lon nước ra cổng đứng hóng gió , ngồi ăn mà như bị

tra tấn , mồ hôi nhễ nhại như tắm . Ôi cái bọn chó , nó có hiểu được đéo đâu … Chắc các

bạn ở miền Bắc với miền Trung thì hiểu đấy , cái nóng tháng 7 như thiêu đốt , lại còn thêm

mất điện nữa chứ .
Đang đỉnh rủa bọn điện lực tiếp thì chợt điện thoại rung rung .. ôi mẹ gọi .

" Ăn chưa , có học hành gì không hay lo chơi bời … "
Vẫn cái giọng đấy , nghe thì khó chịu nhưng có lẽ mỗi tôi là nghe thấy ngọt ngào .
" Vừa ăn mẹ ạ , đang ngôì hóng gió , mất điện . Chị à … Cô hình như đang rửa bát ."
………

Hỏi han dặn dò một lúc rồi mẹ tắt máy , đang nghĩ về mẹ yêu thì bất chợt có tiếng cười thầm

vang lên bên cạnh , chị đã ngồi bên tôi từ lúc nào , hai tay vòng lên gối , gương mặt nhỏ bé

dễ thương ấy đang hướng về tôi , lấm chấm những giọt mồ hôi theo những cọng tóc mỏng

chảy xuống nhẹ nhàng .
" Nghĩ về em nào mà cười một mình thế , mà nóng nhỉ …" :<
" Chị ra lúc nào thế , trời thì đen khịt , cứ lù lù như con ma .. ha haa…"
" Gì … " Chị với tay đánh nhẹ một cái vào vai , rồi với tay lấy lon nước tôi đang cầm trên tay

rồi tu một hơi dài …
" À à aa a … , lạnh quá , đau họng mất thôi … "
Chị chợt đứng dậy , ra sau lưng tôi , bất chợt kéo tôi dậy …
" Vào dắt xe nào , đi dạo phố …"
Trên chiếc Mio , hai chị em tung tăng dưới những con phố rực sáng của ánh đèn đường ,

những làn gió lùa vào mát rượi cả người , lùa vào tận tâm hồn ….

- - - - - - - - - - - - - - - - -- - - - - - - - - - - - - - - - - -


Mọi thứ trôi qua nhẹ nhàng như thế , lúc đó tôi chỉ biết im lặng mà cảm nhận , đón nhận mọi

thứ , vẫn chẳng biết trong lòng mình là gì và tất nhiên trong cả chị nữa .

Và phải đến một thời gian rất lâu sau tôi mới nhận ra và suy nghĩ đúng đắn được , nhưng đó

cũng là lúc …

Các bạn có thể bảo câu chuyện của tôi là hư cấu , giống trên phim quá . Nhưng …

Những cảm xúc , những chi tiết trong câu chuyện mà tôi diễn tả tỉ mỉ và sâu sắc đến thế cho

dù nó đã diễn ra hơn 5 năm … Bởi đó là vì tôi đang cầm trên tay cuốn nhật ký của chị ,

những suy nghĩ và tâm trạng , những câu chuyện mà tôi đã dần lãng quên . Cuốn nhật ký chị

đã tặng lại tôi như là một kỷ vật lúc tôi và chị nhận ra mọi điều .
" Anh hãy giữ và trân trọng nó như trân trọng tình cảm của em dành cho anh , và để biết em

đã từng yêu anh đến nhường nào ….
Reng … Reng …. "
Tiếng điện thoại làm tôi tỉnh giấc ngủ .
À thằng Nam , chả hiểu gọi gì giờ này .
" DDkmm , làm cái đéo gì mà gọi mãi mới nghe thế ?"
" Ơ , mày lại thèm đòn à , sáng sớm đã văng tục , tát chết cmm giờ "
" Hơn 8h rồi kìa , ra Nguyễn Tất Thành nhanh , nước mía .."
Tút… tút …
Tắt máy … " Ơ đỵt , cái thằng ôn con , sáng ra ngủ dậy nói như ăn cướp , chả hiểu cl~ gì "

Tôi rủa thầm nó ..
"Ơ , nó gọi mình ra uống nước …"
Cầm ngay điện thoại gọi lại cho nó , hỏi lại xem có chắc không …

Đánh răng rửa mặt xong đi qua phòng chị thấy đóng cửa , chắc dưới nhà , thay cái áo rồi

chạy vèo xuống nhà định rủ chị đi cùng nhưng chả thấy đâu , loang quanh khắp nhà chả thấy

chỉ thấy tờ giấy để trên bàn ăn
" Ông lười ngủ dậy ăn sáng rồi học đi nhé , trưa chắc chị không về, thức ăn trong tủ ấy " vẽ

thêm cái mặt cười thật đáng yêu
Lại đi chơi rồi đây mà , có điện thoại còn bày đặt viết giấy , như các cụ ngày trước , cũng

may mà đi còn biết đường để cái xe máy ở nhà .. hề hề …
Dắt xe ra , khóa cửa ,phóng xe trên đường thật thoải mái tuy hơi đói nhưng không sao , đi

gặp mấy thằng ôn dịch kia đã , tý về ăn sau . Trời hôm nay thật đẹp , không còn nắng chói

chang như mấy hôm trước , trời mây giang , gió nhiều .. mát rượi … Chắc sắp bão đây mà .

Chạy dọc dãy quán nước chỗ Nguyễn Tất Thành 3 lần chả thấy đâu . Bực dọc , điên điên

trong người , Đkm mấy thằng chó , hôm nào về tao cho ăn hành hết , đang định rút đt ra rủa

thêm mấy câu thì đã thấy nó gọi
" Đi qua ngã tư , quán café bên đường ấy "
Ngước nhìn thấy thằng kia vẫy vẫy , mẹ , cứ tưởng ăn quả lừa .
" Vẫy như gái đứng đường ấy nhỉ thằng chó "
" Đỵt , anh em gặp nhau chưa chào hỏi một câu đã rủa , vào đây nhanh "
Bước vào thấy mặt thằng Sơn ghẻ ngồi trong đó , định rủa thêm nó một câu nhưng thấy bên

cạnh nó một em gái . " Mẹ , hai thằng này mà cũng có gái đi cùng à " tôi nghĩ thầm rồi tỏ ra

bất ngờ
" Ai đây , ai đây …? "
" Chào anh ạ …" cô bé nhỏ nhẹ chào ..
" Anh cái gì nó , bạn thôi, bằng tuổi " mồm thằng Nam oang oang lên ..
…………..
…………….

Ra là hai cu cậu trốn nhà xuống đi với gái , ngồi nói chuyện một lúc thì thấy thằng Nam chở

Giang về ( Tên con bé là Giang ) . Rồi 3 thằng mới ngồi với nhau , mẹ nó , có gái vào là nói

chuyện khó khăn thế , cứ thế này mới thoải mái .
10h hai thằng bảo về , tôi giữ lại bảo qua chỗ tôi chơi đến chiều nhưng nó cứ đòi về , hai

thằng bảo lừa ông bà già đi dạo một chút chứ có bảo xuống đây đâu .
" Thôi 2 thằng cút đi , để tao còn về ăn sáng .Mà này , đi bên phải nha ."
" Ơ , đỵt , đéo phải đuổi , các bố về .." Cười một giọng vang rồi hai thằng cũng lên con

Dreem chiến phi về .
Đi vội vàng về nhà để nhét cái gì vào bụng đã , sáng chưa ăn gì lại uống café nên xoắn hết cả

ruột . Kéo cánh cửa , chưa kịp bước vào thì điện thoại rung lên , chị gọi . Không biết có

việc gì .
" Em qua phòng chị , mở máy gửi cho chị file bài tập cái , hồi sáng đi copy thiếu mất "
Giọng vội vàng , chưa kịp nói gì thì chi đã tắt máy .
Chạy vội lên phòng chị , bật cái máy . Mẹ nhà mỗi mình mà còn bày đặt mật khẩu , thôi

xuống nhà ăn cái đã , tính sau . Tay cầm gói bánh với cốc nước đá chạy vội lên phòng chị ,

vừa lên đến nơi thì thấy tin nhắn của chị , tên file với đường link . Ặc , còn cái mật khẩu để

mở máy thì lại không gửi ,
Lại phải gọi lại , chưa kịp ăn một miếng … :<
" Mật khẩu gì chị ơi ?"
" Là mật khẩu gì cơ , chỗ nào …"
Ơ, lại còn hỏi mình
" Chỗ mở mấy ấy chứ còn mật khẩu nào …:S"
"À quên mất , july7th , đấy , nhanh cho chị nhờ .."

Mở file , gửi qua mail cho bà chị , 2' là xong . Ngồi nghe nhạc , chát chit , gặm nhấm mấy cái

bánh … Bất chợt … July 7th là 7/7 , ơ … chả là hôm nay còn gì . Chả nhẽ … :S
Lục lọi trong máy chả thấy chỗ nào có ngày sinh của chị , bật dậy tìm trong phòng , ngăn

kéo , tủ đồ … Chả thấy giấy tờ gì , đang thấy mình bất lực thì thấy cái tủ nhỏ bên dường ngủ

.
Trần Bích Ngọc , ái chà , tên đẹp nhỉ , giờ mới biết họ tên bà cô mình .. hì hì …

Ngày Sinh : 07/07/ …..

Ô ồ , bất ngờ đây , hôm nay là sinh nhật bà chị đây . Ngồi ngẩn ngơ nghĩ ngợi ,tôi cũng nảy

ra một ý …
Đầu tiên , sinh nhật không thể thiếu bánh . OK! đi . Vừa bước xuống cửa mới chợt nhớ ra là

để quên ví trên phòng , kiểm tra lại tài sản . Mẹ , tèo rồi , mỗi thế này thì bỏ mẹ , ở cái đất

này có quen ai đéo đâu mà vay với mượn . Trên người thì có cái gì đâu . điện thoại , không

bán được , cái dây mẹ mua cho , càng không được . Lắc đầu chán nản , Hay là đưa chị đi

ăn kem nhỉ , rồi lại đi dạo phố … Tôi thở dài , chán nản … biết thế lúc nãy đã lấy của hai

thằng kia rồi . lục lọi trong balo một cách vô vọng thì bất chợt chiếc giây bạc trong cái ngăn

kéo nhỏ rơi ra, đây là chiếc giây mua cách đây 1 năm , to lắm , nhìn hổ báo phết , nhưng

sau đó mẹ mua cho cái dây khác nên vứa cái này lại , ai ngờ hôm nay lại tòi ra đây , cầm bạc

mà như bắt được vàng , tôi hí hửng mang ra tiệm gần đấy . Đkm nó , bực cả mình , cái

thằng ôn chủ tiệm , kể ra mà ở nhà ông thì ông cho ăn chửi rồi , 700 cái đầu nhà nó . Bạc

100 % , to , dài , dằy vãi đái cả ra , hồi mua hơn 2 củ . Bực đéo chịu được , giữa trưa nắng

lại gặp cái thằng chủ tiệm ml này @@ . Chẳng qua là ông mày đang cần gấp thôi … Loanh

quanh mấy tiệm khác , cũng chả khá gì hơn , thôi đành để lại cho một lão ra giá 1tr3 , ngao

ngán ..
Thế là " củi lửa" đã OK , chờ gạo về là nấu thôi . Hí hửng phóng xe ra tìm tiệm bánh đặt làm

.Chao ôi , gần 12h trưa ,giữa cái nắng chói chang tháng 7 thật là kinh khủng , nóng trên chiếu

xuống , dưới mặt đường phả lên như muốn thiêu đốt tất cả , những con đường tất bật bây

giờ vắng tanh , không một bóng người , chỉ có một chàng trai trên chiếc xe vẫn đi từ từ , ngó

nghiêng , gương mặt tươi vui , miệng khẽ hát vu vơ ….

Chả hiểu thế đéo nào mà đi mấy vòng chả thấy cái cửa hàng nào , thấy được 2 cái thì đóng

cửa cả 2 , vòng vèo rồi rẽ vào quán nước bên đường , nghỉ cái đã . Hỏi bác chủ quán thì chỉ

nhận được cái lắc đầu , " Mẹ , cái Vinh to đùng này mà đéo có nổi cái tiệm bánh " Đang chửi

thầm trong đầu thì thằng Nam gọi điện , nói chuyện tý chợt nhớ ra con bé hồi nãy ngồi với nó

, hỏi lân la thì ra đấy là con em họ nó ( Cứ tưởng thằng đần này bắt được em gà nào, tý thì

đánh giá nó cao quá ) . Xin số đt em nó rồi alo ngay .

"Chào Phương , tớ là Ngọc Anh hồi sáng vừa gặp cậu đây "
" À ha , chào cậu , vừa nghe thằng anh họ tớ gọi đây , có chuyện gì cần nhờ đây …"
Ui đ** , lại có cả cái thể loại " thằng anh họ " nữa cơ à .
" Ừm , muốn nhờ cậu bày cho tiệm bánh sinh nhật nào thôi , lòng vòng tìm mãi chả thấy "
" À , đúng sở trường rồi , hì hì , cậu qua đầu Nguyễn Văn Cừ , rẽ vào cái ngõ đầu tiên bên

phải nhá , quán đấy đẹp , ngon , nói chung là tuyệt .. hì hì .. "
" Ờ , cảm ơn cậu nhé "
"Thế cảm ơn suông thế thôi à , hì hì …"
Ơ , miej , cái con bé này được à nha , hỏi có một câu mà đòi cái gì đây …
" Ờ nhỉ , thế để lúc nào tớ mời đi ăn kem "
Chào nó xong phi ngay đến tiệm bánh , công nhận đẹp thật , đặp xong chị chủ bảo 3h đến

lấy , ok thôi , định phi về thì chợt nghĩ " Mỗi bánh thì đéo được , phải màu mè một chút "

Nghĩ đi nghĩ lại cái hôm sinh nhật con quỳnh hâm trong lớp , hôm đấy 2 thằng thổi bong bóng

cho nổ cả họng , tặc lưỡi một cái đành bỏ qua cái ý định bóng bay … Loáng qua trong đầu

tiết mục mới …

Gần 6h , Lại mất điện , bực đéo tả được , thế này chắc là mất đến sáng ngày mai đây mà ,

bố mấy thằng điện lực không cắt điện sáng hay chiều , lại cắt đúng tối . Chạy vội vào phòng

chị , mọi thứ đã chuẩn bị xong nhưng cái kiểu này mà ở trong phòng thì chắc 2 chị em tỏi

mất . Lại một mình bưng bê , bưng bê lên tầng thượng …
Trời vừa tắt nắng , cái nóng dưới nền vẫn chưa nguội.. bưng bê lên thì mệt , mồ hôi vã ra mà

cái con bé nhà bên cạnh đứng hóng gió ở tầng 3 nhà nó cứ nhìn sang rồi cười . May mà hôm

nay anh mày đang vui , không thì chỉ có đi xuống nhà úp mặt mà khóc thôi em à .
Mọi thứ xong xuôi , tắm rửa sạch sẽ , cạo râu ria đàng hoàng , chải chuốt cũng lâu phết .

Ngắm mình trước gương cũng thấy bất ngờ , đẹp trai vãi cả đái ấy chứ … .
" Lên trường đón chị cái , bạn chị nó về mất rồi "
Giọng hối hả vang lên trong điện thoại , Phi con xe lên đường đón chị , lòng thấy vui vui , bồi

hồi …
Bóng giáng quen thuộc ấy hiện ra , Chiếc ảo lụa theo phong cách " Tàu Khựa" , mặc cái

quần âu , thân dáng mỏng manh nhưng vẫn nỗi bật những đường cong quyến rũ . Thi thoảng

lại có mấy thằng cha đi đường cứ dán mắt vào chị làm mình cũng hơi nóng mặt .

Thấy tôi chị vẫy vẫy , nở một nụ cười tươi rói nhưng không dấu được vẻ mặt mệt mỏi , chắc

cả ngày hôm nay có việc gì ,.Tay kia cầm một cái túi bóng to uỵch , tôi nghĩ thầm chắc là quà

sinh nhật bạn đây mà .
" Hom nay đi ăn ngoài nhé N Anh"
" Em đang định thế , nhà lại mất điện , nóng lắm "
" Thế định cho chị ăn cái gì đây nào , đói lắm rồi"

Dòng người đông đúc , khiếp thật , lâu giờ có thế này đâu , chắc đang đợt thi đại học nên

mới thế . Khổ sở lách qua đám đông , phi xe lên ngã 6 , ghé vào một quán hải sản gần đấy .
Bước lên tầng 3 , căn phòng rộng rãi , không khí mát lạnh từ điều hòa phả vào người thật

sảng khoái , ngó sang chị thấy mắt cứ típ lại , hít hà .. hít hà … trông buồn cười lắm .
Hai chị em làm hai con Cua to vật vã , công nhận trời nóng ăn cái này ngon thật , no ê cả

bụng , chị thì vừa ăn vừa nghịch , nghịch không thì đã đành còn phá tôi chứ , bẻ cái càng cua

cứ đâm đâm , kệp kẹp vào tay mình , đau đéo thể tả được , nhưng mà không sao , hôm nay

ra vẻ thằng đàn ông một tý , bỏ qua hết .

Ăn uống no nê , chị bảo tôi đi dạo phố một lát rồi về . Bình thường thì tôi hưởng ứng cả hai

tay 3 chân luôn nhưng khổ cái còn bữa tiệc tôi đã chuẩn bị ở nhà nữa , đành nói chị về nhà

thay đồ áo cái đã . Bước vào nhà , tôi chạy vù lên tầng thượng chuẩn bị mấy thứ . Thắp nến

thôi , lò mò mãi mới nhớ không có bật lửa , chạy xuống phòng lấy cái Zippo trong balo thì lại

hết xăng , mẹ nó , lại phải chạy xuống bếp lấy , Mệt bở hơi tai , mồ hôi nhễ nhại , lại gặp mấy

cây nến đểu nữa chứ , thắp mãi chả thấy sáng chỉ thấy nổ lạch đạch . Mãi một lúc mới xong ,

chạy vội về phòng lấy túi quà hồi chiều đi mua, nhét vào túi quần . Mọi thứ đã OK , cười

thầm một cái , thấy mình thật là giỏi.

Chị cũng vừa tắm xong , mặc cái váy mà hôm tôi mới xuống tôi gặp , xuýt xoa một lúc tôi

chạy lại cửa phòng chị , kéo chị chạy một mạch lên tầng 3 mà không nói một lời . Đến trước

cửa , chị định nói cái gì đó , tôi đưa ngón tay bịt đôi môi kia lại , vòng ra đằng sau , bịt đôi

mắt rồi khẽ mở cánh cửa ra ban công ...

C 13.

10h đêm , tỉnh dậy sau cơn mê man . Đầu vẫn choáng váng , cảm giác đăng đắng nơi cổ

họng , ruột cồn cào như cắt xéo , hồi chiều hơi đi uống bia với mấy thằng bạn , chẳng biết là

do vui vì lâu ngày mới gặp chúng nó hay là buồn trong tâm trạng nên uống nhiều đến thế,

cũng chả biết về phòng lúc nào . Với tay tắt cái quạt đang chĩa thẳng vào người , cảm giác

khó chịu , mồ hôi nhễ nhại ướt hết cả đồ áo không phải do trời nóng mà do cơn mê … Hai

ngày nay tôi đã bị ám ảnh bởi giấc mơ ấy, cứ như có chuyện chẳng lành, đến nỗi tôi đã dần

dần sợ hãi lúc ngủ . Cầm chiếc điện thoại trong tay , run run … tìm số chị , nhìn một lúc , tay

lần mò đến cái phím xanh xanh , do dự mấy lần rồi cũng gọi.
"… Tại sao chính anh đã khiến anh rung động,
Tại sao có thể trải qua bao thăng trầm
Buồn vui đắng cay mà vẫn đong đầy những khát khao tình yêu suốt đời được có nhau
Bàn tay vuốt lên mái tóc em nhung huyền, cảm ơn nhé tình yêu vì em sẽ mãi là
Những hy vọng ước mơ thật lớn lao của đời anh…"
Tiếng nhạc chờ vang lên , có lẽ tôi như chết lặng , từng câu từng chữ …
" Alo , g.. ọ i … mm uộn thế …"
tiếng chị nhẹ nhàng , như không muốn đánh thức cái màn đêm tĩnh lặng .
" Hì , nhạc chờ hay nhỉ , sent em với "
" Anh Sơn tặng chị đấy , cũng hay hay …"
" Cháu thế nào rồi , đỡ tý nào chưa , 2 hôm nay toàn mơ thấy, hơi lo lo "
" Ngọc A n nnn h , nó cũng đỡ nhiều rồi , ngày mai đi khám định kỳ rồi xem thế nào đã "
Từ Ngọc Anh cứ vang lên đứt quãng , run run , có vẻ như chị đang ngẹn ngào , tôi thừa biết

, tôi quá hiểu con người của chị .
" Sao không nói gì thế , à mà về nhà vui không , chắc anh chị vui lắm nhỉ , quý tử về mà lại ,

hì hì …"
"À vâng , cũng bình thường , mệt lắm , cả ngày uống bia , hì …"
" Đấy , bảo mãi có nghe đâu , dạo này hư nhỉ , coi chừng lại bị nhéo tai đấy "
" Hơ , thôi không cần đâu , chị làm gì mà thức muộn thế "
" Còn sớm mà , anh Sơn hôm nay phải trực , chị vừa cho bé con ngủ vừa ngồi vào bàn soạn

bài thì em gọi đấy chứ "
" Vâng … annhhh… Mà thôi . chị làm ngủ sớm đi , em xuống nhà ăn cái gì đã "
" Em mmm … em mmmm…À ừm , ngủ bây giờ đây , thế nhé …"

Giọng ấp úng , đằng sau đó tôi biết chị định nói cái gì , nhưng có lẽ …
Tôi thầm nghĩ có lẽ cảm giác mình là sai , và cũng hy vọng là như thế .

Ngồi dậy , bật cái máy tính lên , gõ gõ tìm cái bài hát vừa rồi nghe trong điện thoại . " Cảm

ơn nhé tình yêu " cái tên hay phết , giọng hát cũng nhẹ nhàng , nghe cũng hay hay … chắc tại

lâu ngày không nghe nhạc Việt đây mà .
Chạy ra lan can đứng hóng mát , châm điếu thuốc rít một hơi dài , làn gió nhè nhẹ từng đợt

thổi vào , Trời không một gợn mây , những ánh sao nhấp nháy , phủ kín cả bầu trời , xa xa

vầng trăng khuyết …………
Tiếp tục với câu chuyện nhé
Arrow Arrow

https://vienthong10a-forever.forumvi.com

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bài viết mới cùng chuyên mục

Bài viết liên quan

Bài viết cùng chuyên mục:

    QUYỀN HẠN CỦA BẠN:
    Bạn không có quyền trả lời bài viết

    Chia sẻ