Diễn đàn của Lớp Cao Đẳng Điện Tử Viễn Thông 10A - Trường Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn của Lớp Cao Đẳng Điện Tử Viễn Thông 10A - Trường Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng

Diễn Đàn Chia Sẻ, Tổng Hợp Kiến Thức Chuyên Nghành Điện Tử Viễn Thông - Tin Học và Giải Trí, Nơi Giao Lưu, Chia Sẻ Kiến Thức, Kinh Nghiệm Học Tập Với Bạn Bè, Thế Giới Dành Cho Mọi Người...

Trả lờiTổng Hợp Một Số Tài Liệu Học Lập Trình Và Ví Dụ Về PIC 16f877a(full) - 102 Trả lời
Trả lờiTổng hợp bài tập thực hành vi xử lý pic16f877a của Trường CĐKT Cao Thắng - 69 Trả lời
Trả lờiTổng hợp Ví dụ Proteus cho PIC 16F877A FULL - 58 Trả lời
Trả lờiTổng Hợp Một Số Tài Liệu Học Lập Trình PIC - 40 Trả lời
Trả lời[ĐATN]Hệ thống báo động an ninh dùng 16f8877 điều khiển bằng phần mềm FULL - 37 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Mô hình ngôi nhà tự động - 23 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Thiết kế và thi công máy phát sóng FM - 20 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Giao tiếp máy tính điều khiển thiết bị điện trong nhà - 18 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Thiết kế và thi công tổng đài điện thoại - 16 Trả lời
Trả lời[Fiction] Hãy chờ em đánh răng xong nhé ! - 16 Trả lời
Lượt xemTổng Hợp Một Số Tài Liệu Học Lập Trình Và Ví Dụ Về PIC 16f877a(full) - 11137 Xem
Lượt xemGhost Windows 7 đa cấu hình ( All PC + Laptop ) Full Soft 32 bit - 10567 Xem
Lượt xemCCS - phần mềm lập trình - Hướng dẫn cài đặt và sử dụng CCS (PIC C Compiler) - 10351 Xem
Lượt xemSHARE tài khoản Premium up.4share.vn & fshare.vn lớn nhất! - 10348 Xem
Lượt xemPhần mềm vẽ mạch Proteus 7.8 SP2 Full New - 10328 Xem
Lượt xemStep 7 MicroWin V 5.5 Bản cài trên Win 7 Đã Test va chạy tốt. Phần mềm lập trình PLC - 10252 Xem
Lượt xemEasy DriverPack 5.2.5.5 – Bộ cài Driver tự động cho mọi loại máy tính ! - 9706 Xem
Lượt xemTổng hợp bài tập thực hành vi xử lý pic16f877a của Trường CĐKT Cao Thắng - 9069 Xem
Lượt xem IObit Advanced SystemCare 5 PRO + key.Bản quyền nhá! - 8761 Xem
Lượt xemTổng hợp các Game hay cho mọi máy tính ( Nhẹ và hay ) ! - 7706 Xem
THÔNG BÁO ĐẾN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI

KỂ TỪ NGÀY 1/7/2013 TRANG WEB CHÍNH THỨC NGƯNG HOẠT ĐỘNG VÀ SẼ KHÔNG CHO ĐĂNG KÝ THÀNH VIÊN , KHÔNG HỖ TRỢ QUA MAIL HAY ĐIỆN THOẠI NỮA MÌNH VẪN SẼ ĐỂ NGUYÊN HIỆN TRẠNG TRANG WEB CHO CÁC THÀNH VIÊN CŨ VÀO TÌM LẠI TÀI LIỆU VÀ COI NHƯ LÀ KỈ NIỆM GÌ ĐÓ CHO MÌNH. Các tài liệu thì là của chung mọi người tùy ý sử dụng.
Cám ơn mọi người đã ghé thăm trong suốt thời gian qua , chúc tất cả mọi người thành công trong cuộc sống và trên con đường mình chọn nhé !
p/s: Nguyễn Phát
ADBLOCK
DIỄN ĐÀN KHUYÊN DÙNG ADBLOCK ĐỂ CHẶN QUẢNG CÁO TRÊN MỌI TRANG WEB !
GOOD WEBSITE FOR ELECTRONIC
WEB ĐIỆN TỬ HAY CHIPKOOL.NET ! minhdt3k/ !

You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

AdminTên: Admin
Cấp bậc: Nguyễn Phát -Người Điều Hành
Nguyễn Phát -Người Điều Hành

Bài viết: 1Khoảng lặng (Phần 2) Empty Khoảng lặng (Phần 2) Sun Dec 11, 2011 5:47 pm

Loading
Chương 4.
Evil or Very Mad Crying or Very sad Crying or Very sad

Đêm vắng , không gian tĩnh lặng thỉnh thoảng nghe tiếng xe cộ chạy bên đường , lác đác những ánh sáng sắc cạnh từ đèn cao áp chiếu vào qua cái cửa sổ , cơn gió nhẹ khẻ thổi làm rèm che tung lên …

Bước vào toilet giải quyết xong định về ngủ tiếp nhưng khi qua phòng cô thấy ánh đèn vẫn sáng , 3h ,chắc là đèn ngủ . Bỗng cảm giác rạo rực trong người , đứng trước cửa phòng cô một lúc , như không thể điều khiển được cái tay , nó cầm lên vặn … vặn … tách . Tự nhiên thấy run run , ngắm qua khe cửa thấy cô đang ngủ , quay mặt vào tường , thân hình hiện ra dưới ánh đèn mờ ảo của bóng đèn ngủ làm tôi xao xuyến … những đường cong hiện ra , đầy đặn .. khiêu gợi ….
Người tôi như lửa đốt , cứ như có trăm ngày con kiến cứ cắn khắp cơ thế … Một bước .. ha.. i…

Tôi dừng lại , suy nghĩ “ Mình làm cái khỉ gì đây, tự tát vào mặt một cái thật mạnh … “ đau điếng , tôi trở lại thực tại , bước ra … bước ra .. Khẽ kéo cánh cửa lại , đứng trầm ngâm nhắm mắt suy nghĩ , tôi đã định vặn lại cửa như cũ rồi đi về nhưng dường như có cái gì vô hình cứ kéo tôi trở vào …

Tôi lấy hết sức lực năng bàn chân ra , bước đi .. bước đi … NHƯNG !
Dường như không phải là tôi nữa , vẫn bước … vẫn bước nhưng không phải đi ra mà đến bên cô . Cô đang ngủ , tiếng thở nhè nhẹ … Ôi …
Khẽ cúi đầu xuống , hôn nhẹ vào mái tóc … mùi hương nhè nhẹ làm tôi nóng hết người , đặt bàn tay lên vai , cúi đầu xuống đặt một nụ hôn dài lên má người Cô mà tôi vừa gặp lại sáng hôm nay …. Tay bắt đầu đưa nhẹ từ vai , đến eo … cảm giác mát rươi bên ngoài làn da ấy bao nhiêu thì sự nóng lên trong người tôi tăng lên bấy nhiêu . Bàn tay vuốt trọn đôi chân dài mượt mà ấy .. rồi khẽ kéo nhẹ chiếc váy lên một chút ….
-- R E N GGG …. R E E NNNNNNNGG……
Tôi mở mắt ra , mồ hôi ướt nhễ nhại cho dù không khí buổi sáng tinh mơ khẽ lạnh … Cố nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra , thở mạnh , liên tục .. tôi rung rung …
 RENG .. RR EE E … N .. G !

Tiếng chuông điện thoại làm tôi thức tỉnh , lấy tay lau bớt mồ hôi trên mặt … Một giấc mơ … chỉ là mơ thôi … Tôi vẫn chưa hoàng hồn lại thì tiếng chuông điện thoại lại kêu lần nữa , với tay xem màn hình … Số lạ … 5h20 …
“ Thằng hâm nào lại gọi mình h này “ tôi thầm nghĩ

“ Ai đấy ạ ?”
“ N.Anh , ngủ ngon thế cơ à , hì hì ... cô Ngọc đây , Dậy đi .. Dậy nào , đi chạy thể dục với cô cho chuẩn bị 10’ nhé “. T ú u t….
- Cái gì thế này , chạy thể dục lúc này á ... tôi lải nhải một mình . chưa được 5h30 mà ... Cái khái niệm chạy buổi sáng thật lạ lẫm . Mà như là ra lệnh mình thế , bình thường bà già cứ 6h30 lên kêu giậy đi học mà còn thấy mệt mỏi … Chợt tôi nghĩ đến giấc mơ vừa nãy , tôi lại hoang mang .
- Cốc .. cốc . cốc…
“ Ngọc Anh ui .. “
Tiếng cô khẽ gọi nhè nhè ngoài cửa . Tôi cứ sợ sợ , với lấy chiếc áo phông mặc vội rồi ra mở cửa cho cô. Gương mặt đáng yêu ấy đứng sau cửa , nở một nụ cười đáng yêu … Tóc cô buộc cao , một cái áo phông màu trắng bó sát lấy cơ thể , cổ áo không cao làm hiện rõ cổ trắng ngần , trước bụng áo in hình màu xanh chẳng xa lạ gì với tôi đó là Totti đang ngậm lấy ngón tay của mình mỗi khi ghi bàn . Chiếc quần sóc màu ghi , ngắn , chưa đến gối . Đôi chân dài như vô tận , trắng ngần …
“ Nhanh nào , bảo 10’ mà thế đấy à , ông lười ơi muộn rồi kìa !”
Tôi dạ dạ vâng vâng , thay cái áo , đi đôi tất … chợt :
“ Cô ơi, cháu làm gì có giày mà chạy , có mang giày thể thao xuống đâu”
“Èo , mà không sao , có giày của chú còn để ở nhà đấy , mấy đôi liền “
Tôi qua đánh răng rửa mặt cho tỉnh còn cô xuống dưới nhà đợi tôi trước.


- Cái không khí buổi sáng sớm thật dễ chịu , phía xa xa là Quảng Trường HCM , chắc là chị đưa tôi đến đó. “Toàn các chị các cô với mấy ông, chắc mấy thằng con trai ngủ như chết rồi, nghĩ đến tôi lại thấy cơn thèm đá bóng lại hiện ra , chả biết kết quả mấy trận tối qua thế nào đây”
Đang nghĩ mông lung thì cô kéo tay tôi, sự đụng chạm đó làm tôi hơi bất ngờ. Chạy một lúc rồi đi bộ , chả đi bộ thì ngồi chơi bên vòi nước hay là giữa bãi cỏ . Tôi thi thoảng lại ngắm trộm cô , mỗi lúc chạy phía sau lại ngắm cái thân hình đầy đặn ấy , những bước chạy khỏe khoắn … Ngày hôm qua trong bộ váy trắng cô nhẹ nhàng , yêu kiều bao nhiêu thì hôm nay là trẻ trung tươi sáng , nhí nhảnh bấy nhiêu , y như mấy đứa con gái trong lớp vậy . Mà cũng phải thôi , cô mới qua tuổi 22 chứ mấy …

“Ngọc Anh này !”
“Dạ”
Kể ra Cô cũng chỉ hơn Ngọc Anh có 4 tuổi nhỉ , cứ cô cô cháu cháu thế này thấy thế nào ấy , cứ như bà già rồi ấy .. hì hì .. Hay gọi chị em cho nó thân nhá ?

Tôi hơi bất ngờ , nhưng rồi cũng gật đầu do cái kiểu cô cháu này có vấn đề thật.
“Vâng , được đấy cô à , à chị à ..” ^ ^

Hai ‘ chị em’ ngồi một lúc nữa rồi về , bước đi bên chị thật run . « Đấy là mình còn họ hàng đấy ‘’ chứ cái kiểu tán em nào mà như chị rồi cứ đi thế này chắc mình quỵ mất . Nhát gái khổ thế đấy ...
Rồi chợt nghĩ đến giấc mơ tối qua , tôi lạnh người . Lấy lại bình tĩnh bằng cách thở sâu , tự dặn long rằng sẽ không bao giờ nghĩ đến nó nữa ...
‘’ Sao thế em, cứ thần ra thế ‘’
‘’ Dạ không sao chị ạ’’
Hai chị em vẫn bước tiếp trên con đường đầy cây xanh , nắng ban mai rọi xuống ....


Bình yên ... lặng lẽ ... nhẹ nhàng .............
Chương 5 .

10h đêm . 28 / 04/2011.

Trở lại với thực tại một chút , bóng đêm nhẹ nhàng len lỏi thêm vào đó là những cơn gió nhẹ thi thoảng làm tôi se lạnh . Tối nay tôi đã trở về nhà , về với mái ấm thực sự của mình , vẫn cảm giác thân thuộc ...
Đã gần 2 năm mới quay lại cái thị trấn bé nhỏ thân quen này , mới hơn 10h nhưng chỉ còn lác đác vài bóng đèn của những quán ăn đêm , xa xa ánh đèn điện cao áp nơi trung tâm thị trấn mờ mờ ảo ảo một mày vàng nhạt ...

Lâu lắm rồi tôi không được vui như hôm nay , hồi tối có gặp lại mấy đứa bạn ngày trước học cùng cấp 3 , mấy đứa ở gần nhà . Chúng nó bây giờ đứa thì đi làm , đứa thì còn học và cũng tập trung khá đầy đủ do sắp được nghĩ lễ dịp 30/4 với 1/5.
Vẫn như trước , chầu cafe , tâm sự , có lúc cười đùa vui vẻ , có lúc trầm tư rội như câm lặng ... Ký ức về S , một trong những người bạn thân nhất của tôi lại hiện về , từng đoạn .. từng đoạn ... như một cuốn phim đứt quãng .
Rồi mấy thằng vào quán Game bên cạnh chia team làm mấy trận đế chế . Ngày còn học cấp 3 , cái trò này có lẽ đã thôi miên mấy đứa tôi , giờ nghỉ ra đánh chế , giờ học thì bùng đánh chế , tối muộn thì về ngồi nhà đánh với máy .. Nghĩ lại thấy cũng hay hay , vui vui trong người ... Trước tôi cũng là cao thủ cái món này trong vùng , với S làm một cặp đi tìm hàng nhưng chả ma nào nhận cả .. hề hề ... buồn cười nhất là cái đợt nó bày ra cái kèo đánh với máy , bản đồ tiny , đánh với 8 Com HĐ , map gì mà 10k thực gỗ đấy . 2 thằng ngồi cặm cụi 2 ngày ròng rồi mới có cách đánh . Đợt đấy 2 thằng khệnh lắm , chúng nó tỏ ra khâm phục ...

Vẩn vơ tý , gương mặt S lại hiện về trong tôi . Cứ như ngày hôm qua , quanh quẩn trong tôi rồi lại lặng lẽ vụt mất mà không tài nào níu kéo được . Tôi không muốn nhớ thêm nữa , cứ sợ ký ức sẽ quay về ám ảnh lấy tôi .
Phía cửa sổ , những hạt mưa nhẹ đầu hè trút xuống nhẹ nhàng .. nhẹ nhàng .. xuyên qua màn đêm nhìn vào khói thuốc lại làm tôi phấn chấn , dịu đi nỗi buồn , dịu đi những nỗi mất mát quá lớn, xuyên qua những chiếc là ngoài hiên rơi xuống . Với tay lấy điếu thuốc , châm lên ... rít một hơi dài , khói thuốc mờ ảo lặng lẽ tan dần , tan dần ... biết mất vào không gian , vào cả thời gian mà chằng thể nào níu kéo được .
Tôi chả phải một thằng nghiện thuốc , nhưng lúc nào cũng có trong người ... có những lúc tâm trạng , trong quá khứ .

Khẽ mở loa lên , có lẽ âm nhạc sẽ làm tôi sảng khoái hơn , ít ra là trong lúc này ...



So if you're feelin' lonely don't
you're the only one I ever want
I only wanna make it good
so if I love ya a little more than I should
Please forgive me, I know not what I do...
please forgive me,I can't stop lovin' you
Don't deny me this pain I'm going through...
please forgive me, if I need ya like I do
Please believe me every word I say is true...
please forgive me I can't stop loving you..
still feels like our best times are together
feels like the first touch, its getting closer baby ….

(Please Forgive Me - Bryan Adams)

………………

Nếu bạn đang buồn , bạn sẽ làm gì ? tôi chắc 80% sẽ trả lời là nghe nhạc . Cho dù là thể loại gì thì vẫn là âm nhạc , nó có một cái gì đó thần bí , khó hiểu , nó như đi vào tâm hồn bạn , lắng nghe chia sẻ nỗi buồn của bạn .
Mỗi khi tôi buồn đều tìm đến nhạc , những bản balad nhẹ nhàng , đôi lúc trầm lặng . Tôi rất thích Byan Adams , chắc vì cái giọng đặc biệt , những bài hát nhẹ nhàng , và cũng vì em nữa ….


----
Mưa ngoài trời to dần , cứ át tiếng nhạc . “ Ngủ sớm kẻo mệt N.Anh ơi !”
Tiếng mẹ tôi dưới nhà vọng lên làm tôi bớt miên man …
Nằm xõa trên dường tôi thấy rất thoải mái , khẽ kéo cái chăn mỏng đắp nửa người . Lấy điện thoại xem những bức ảnh trước đây , khẽ nhắm mắt đu đưa theo tiếng nhạc thủ thỉ bên tai …
Tự nhủ ngủ sớm , sáng mai còn đi thăm mộ của S , thăm lại một phần ký ức , một phần cuộc sống của tôi trước đây ….
Nằm mãi không ngủ được , trằn trọc .... lại bật dậy mở máy viết tiếp .



Chương 6 .

Mới đấy đã 3 ngày rồi , tôi không còn trầm lặng như hôm đầu mới xuống học với chị nữa . Cơ bản cũng vì con người chị và cả ông nữa rất dễ gần , vui tính , rất quan tâm đến người khác , mấy ngày ở gần nhau tôi cũng nhận ra là chị rất … giống bố . Không phải ở khuôn mặt mà là ở tính cách , phong thái , cách nói chuyện và cái kiểu trừng đôi mắt đen nhánh ấy lên mỗi khi không đồng ý một việc gì đó .

Giờ đây tôi cũng tự nhiên hơn nhiều sau những buổi sáng chạy thể dục với chị , nhặt rau , nấu nướng với chị . Nhất là trong những buổi học , tôi phải thừa nhận chưa bao giờ tôi lại có cảm giác ham học , muốn học đến thế . Chị có nền kiến thức rất vững cộng thêm khả năng “ sư phạm” , cách ăn nói rất hợp với tôi .
Mới mấy ngày mà tôi như khác hẳn , chả quan tâm gì bên ngoài , chả còn cái cảm giác thèm thuồng xem đá bóng như mọi hôm nữa , cũng ít nhắn tin hay gọi điện cho mấy thằng bạn như hôm đầu mới xuống . Đơn giản , vì cả ngày tôi loang quanh bên chị , đưa chị đi chơi , tâm sự với chị hay đơn giản là ngắm trộng những lúc chị đang nấu ăn mà vẫn ngêu ngao hát …


Chiều tàn , cái nóng kinh người ở miền trung vào giữu tháng 6 cũng đã dịu dần , từ phòng bước ra cầu thang xuống nhà thấy vắng vẻ , ông chắc là ra đầu ngõ đánh cờ tướng như mọi hôm , ghé qua bếp kiếm cái gì lạnh lạnh cho dễ uống , với tay lấy một lon coca rồi chạy lên sân thượng để hóng gió …

Tôi sững sờ , lặng thinh như bị thôi miên bởi những gì trước mắt . Chị đứng đó , dưới những tia nắng vàng còn sót lại , mái tóc để xõa xuống vai thỉnh thoảng lại phất phới bay nhẹ nhàng theo những làn gió … Đầu hơi ngửa lên , hai tay dang rộng như muốn ôm cả thiên nhiên , không gian vào tâm hồn chị . đôi chân trắng nuỗn , thon thả dưới lớp vải mỏng của chiếc váy trắng tinh khiết .. Ôi chao , chị của tôi như một thiên thần , đáng yêu làm sao , trong trắng , tinh khiết làm sao … Tôi như thả hồn vào dòng suy nghĩ , những ảo tưởng …..


“ Ê h è m mmmmm ! “ Tiếng của chị cắt quãng dòng suy nghĩ của tôi , hơi ngượng ngùng ...

‘’ Cái gì mà thẫn thờ vậy chàng lười , chắc lại nhớ cô nào rồi ‘’
‘’ Đâu có , em chỉ .... ‘’
‘’ Hì hì , sao biết người ta ở đây mà mang nước lên thế ‘’
Giọng chị trong trẻo vang lên , tôi thấy run run nơi 2 đầu gối . Đang chưa biết nói gì thì chị đến nhanh bên tôi lấy lon nước mà tôi đang cẩm .
Vừa giật lấy , chị tu một hơi dài dài , rồi nhắm mắt bĩu môi một cái ( coca nhiều ga mà các bác )
‘’ Cảm ơn chàng lười nhé ‘’ rồi vẫn cái nháy mắt tinh nghịch , cái điệu cười tô thêm duyên dáng từ cái răng khểnh ...
‘’ Chị xuống nhà đây, làm mà đi tắm rồi xuống ăn cơm nha , ông sắp về rồi đấy ... ‘’
Vừa dứt lời thì bóng chị cũng xa dần dưới cầu thang , vừa đi vừa nhún nhảy như một cô bé mẫu giáo đi chơi với mẹ .
Tôi vẫn thẫn thờ một lúc , cầm lấy lon nước áp chặt vào má ... nhắm mắt ... nghĩ về chị ...
Trời đã muộn , thấp thoáng đã thấy ánh đèn đường và xe cộ đi lại . Bỏ qua dòng suy nghĩ miên man về chi tôi bước xuống phòng lấy đồ rồi đi tắm .

Buổi tối vẫn diễn ra bình thường , Chị và tôi vẫn cười nói , thi thoảng vẫn chọc ghẹo tôi , vẫn nụ cười duyên dáng với chiếc răng khểnh , chị tóm tắt lại những kiến thức đã dạy tôi trong ngày .
Như mọi khi , tôi lại nằm và nghĩ đến chị , bao nhiêu câu hỏi thắc mắc mà chưa có câu trả lời về chị vì đơn giản , với tư cách là ‘’ cháu ‘’ tôi không thể hỏi như thế được . Bất chợt tôi nhớ đến mẹ , hôm qua cả hôm nay chưa gọi về nhà ,...
‘’ Sao lại gọi giờ này thế , học với cô mày thế nào , ăn ở ra sao ... ‘’
Một loạt câu hỏi làm tôi thở dài ... trả lời qua loa thôi . Mẹ tôi là thế , yêu tôi hết mực , quan tâm từng tý một nhưng mỗi tội ít khi biểu hiện ra bên ngoài . Cứ nói kiểu mắng mắng ...
‘’ Ở bên đấy phải ngoan nghe chưa , không phải ở nhà mình suốt ngày ngủ với chơi đâu. Học thì lo học cho tử tế vào , tối cấm không được xem đá bóng đâu đấy , mà ... »
‘’ Vâng , vâ .. n n g…….con biết rồi , thôi con ngủ đây , mẹ cũng đi ngủ đi nha ‘’ tôi cắt lời mẹ ....
Ôi chao , cứ để bà dặn dò thế chắc đến sáng mất . Tôi chợt bật dậy , thôi chết hôm nay là 26 rồi , Ý hôm nay đá vòng 1/16 , bỏ mịe , không biết đá hay chưa . Nhấc điện thoại alo cho N .
‘’ Làm gì thế con trai , sao gọi h này . Tưởng đang ngồi học với bà cô xinh đẹp của mày chứ ‘’
‘’ Học cái con khỉ , hôm nay Ý đá chưa , mấy h đá .. ‘’
‘’Bố mày biết ngay mà , hề hề . 2h mới đá, làm một kèo không thằng con ?’’
Ôi may quá , lỡ 1 trận thì ăn năn biết mấy .
« Thôi đang ăn mỳ với mấy thằng kia , tý nói chuyện sau , kẻo nó ăn hết của bố bây giờ ... này này , bỏ đũa xuống , ăn tát bây h hhh ...’’

Tôi chỉ nghe tiếng vọng từ điện thoại có thế rồi nó tắt máy , ngước nhìn cái đồng hồ , mới gần 12h .. Thở một cái nhẹ nhõm ....


Gần 2h , tôi nhẹ nhàng bước ra khỏi cửa qua hành lang , cửa phòng chị vẫn đóng , chỉ có ánh đèn ngủ mờ mờ . Chắc bà này ngủ rồi , tôi nghĩ vậy bước xuống cầu thang để xuống phòng khách , nơi đặt cái tivi . Định rẽ vào bếp lấy cái gì ăn cho đỡ đói thì bất ngờ một bóng trắng trắng xuất hiện đứng ngay cửa bếp , tay chân duỗi thẳng như đứt hết gân cơ , mái tóc xõa xuống hết gần khuôn mặt , đôi mắt lờ đờ dưới ánh đèn vàng hiu hắt của cầu thang... Tôi gần như chết lặng , chiệc điện thoại trên tay tôi rơi xuống , chả mấy chốc sau tôi cũng ngã nhoài ra nền nhà .. tay chân tôi run lẩy bẩy , tim như muốn nhảy ra khỏi ***g ngực ...

Chương 7 .


‘ Ha a .. a h aaa.. aaaaa ……. ‘‘
Tiếng chị cười khoái trá , đôi mắt híp lên nhìn tôi , tựa lưng vào tường … Cái giọng trong trẻo cứ rú lên như thế , kéo dài … đứt quãng …

Tôi lặng người , nằm xõa xuống nền nhà , mắt mở to hết cỡ và câm lặng . Cái cảm giác ngay lúc này đây , tôi vẫn thở mạnh … thở mạnh .. Mồ hôi vã ra như tắm , ướt hết cả áo dính xuống nền nhà . Cảm giác đau nhói trong tiềm thức lại hiện về , y như lúc đấy …

Không còn để ý đến ánh mắt đang săm soi mình thế nào nữa , tôi vẵn câm lặng . Bao nhiêu hình ảnh chị gái tôi lại hiện về , đôi mắt tôi tối sầm lại cay cay … cay cay . Cái ngày đen tối ấy như quay lại , hình bóng thân thuộc đấy … nằm bên vũng máu sau một tai nạn .
Ngày đó tôi 7 tuổi , cũng trong một buổi chiều hè đầy nắng gió , tôi lẽo đẽo theo ba và chị đi dạo trên những con đường gần nhà … tôi hồn nhiên , nô đùa thoải mái . Cầm tay chị gái đùa nghịch , rồi bỗng có cái gì đấy phi vào lề đường nôi tôi và chị đang đứng . Choáng váng , tôi ngã lăn bên đường , mắt dần nhắm lại .. chỉ còn loáng thoáng hình ảnh chị tôi phía xa xa … lịm đi … lịm đi , tôi chỉ nghe thấy tiếng thét của ba tôi trong tuyệt vọng .


‘’ Ngọc Anh , Ngọc A n n … h .. !’’
Tiếng chị Ngọc kêu bên tai cộng thêm chị lay lay bờ vai tôi làm tôi tỉnh lại với thực tại , mở mắt dần dần , hơi khó nhìn một chút . Gương mặt chị có vẻ hơi hoảng loạn khi thấy tôi như vậy , gương mặt không còn hồng hào , dễ thương như lúc tối mà dần dần chuyển sắc . Chị đang sợ hãi thực sự ….
Khuôn mặt đấy , mờ mờ ảo ảo dưới ánh đèn cầu thang làm tôi có chút gì đó xúc động , tôi nhìn thấy dáng dấp của chị gái tôi trên gương mặt đấy , cái cách chị vỗ về tôi , quan tâm tôi lúc còn nhỏ ..

‘’ Em , e mm m . không sao !’’
“ Chắc tại hơi mệt mới thế … “
Tôi phân bua với chị Ngọc , ngồi bật dậy bên cạnh chị . Mồ hôi vẫn vã ra như tắm , ướt át … phần nào dấu đi những giọi nước mắt còn vương lại trên mi .

‘’ Em khát quá chị ơi …’’
Tôi buột miệng , Với giọng nhẹ nhàng . Tôi cũng chả hiểu sao lại nói như thế , bình thường thì tự vào lấy để uống rồi . Tôi vẫn mang tưởng hình bóng đấy , trước mặt tôi là chị gái thân yêu của mình …

Chị đã bật dậy lúc nào rồi , đi nhanh về phía bếp lấy một cốc nước mát lạnh cho tôi , ghé qua phòng tắm lấy thêm một chiếc khăn lạnh.

Uống một hơi hết cốc nước , tôi đã trở lại bình thường bước tiếp đi vào phòng khách , chỗ để cái tivi . Lúc này tôi mới chú ý đến chị , nhẹ nhàng bước theo sau lưng tôi , nhìn tôi với con mắt khó hiểu . Đúng thế , khó hiểu , tôi ngập ngừng đứng lại định phân vân với chị đôi điều …
‘ Chị … c hhhi iii…. !’’
Tôi ngập ngừng vì chả biết nói cái gì , và cũng chả biết nói từ đâu .. Nhìn thẳng vào đôi mắt chị , tôi thấy vẻ e thẹn , ngập ngừng mất bình tĩnh y như cô con dâu mới ngày đầu tiên về nhà chồng vậy . Thấy vậy , tôi không nỡ …

“ Sao giờ này chị lại xuống đây , đói rồi xuống ăn vụng hả … “
Tôi cũng nháy mắt một cái y như chị thường hay làm với tôi mọi ngày , sau giây lát , mở tròn đôi mắt long lanh ấy như sắp khóc đến nơi .
“ Người ta cũng xuống sẽ đá bóng chứ lại , mà .. mà … “

“ Thế chị cũng thích bóng đá à , sao lại xem muộn thế . Bình thường có thấy chị xem đâu nhỉ ..?’’ Tôi cũng khá bất ngờ và đầy thắc mắc .

“ Hì , Ý hôm nay đá nên chị mới xem mà , em cũng xuống xem à … ê ê .. chắc cũng thích Ý hả ? “
Chị trở lại bình thường , cách ăn nói , cử chỉ tuy vẫn hơi ngại ngùng nhưng với nụ cười duyên dáng với chiếc răng khểnh làm tôi một lần nữa lại …

Dường như đổi sang chủ đề bóng đá làm tôi và chị tự nhiên lại như lúc trước , tôi cũng hơi bất ngờ khi biết kiến thức về bóng đá của chị khá rộng , nhất là đội Ý .
Ánh sáng nhập nhèo từ cái tivi , tiếng bình luận viên , tiếng rè rè từ cái quạt … Tôi ngồi trên chiếc ghế sofa không tài nào tập trung vào trận đấu được , Chị ngồi ngay sau hai tay quoàng lên đôi vai tôi , thi thoảng còn tựa khuôn mặt vào lưng , chắc là lâu ngày không thức muộn đây mà . Cử chỉ của chị đều làm tôi chú ý , đấm sau lưng tôi thình thịch mỗi khi bỏ lỡ một cơ hội ngon ăn , ngoe ngẩy cái đầu úp mặt núp sau tấm lưng của tôi mỗi khi Úc có cơ hội , đôi môi bễu lên , tỏ vẻ thất vọng khi mà Marterazzi bị thẻ đỏ . Rồi bật dậy hạnh phúc , khuôn mặt cười rạng rỡ nhưng không thành tiếng do đã lấy 1 tay bịt cái miệng nhỏ xinh lại ( Chắc là sợ ông thức giấc đây )
Tay kia ôm chầm lấy tôi , thật chặt … thật chặt .. khi mà Totti ghi bàn vào cuối trận .

Tôi cũng yêu bóng đá , nhưng tôi không phải thuộc típ hò hét thế , tôi im lặng chờ đợi bàn thắng rồi cũng im lặng đón nhận nó mà hầu như không biểu hiện ra mặt . Tôi ngồi xem mà miên man .. miên man , chị ngồi sau một cách hồn nhiên như một em bé …
Chị tỏ vẻ hạnh phúc , mãn nguyện , còn nán lại chút ít . Tôi thì hơi buồn ngủ nên lên phòng trước .

Vẫn màn đêm quen thuộc ấy , tôi nằm nghĩ lại về chị , về con người chị , về ánh mắt chị , mọi thứ về chị … Cả những đụng chạm với chị lúc ngồi xem đá bóng , cảm giác lúc đó làm tôi hơi giật mình , 2 tay quàng lấy cổ tôi , khuôn mặt áp sát , mùi hương thật dễ chịu . Cả bộ ngực quyến rũ ấy áp sát vào lưng tôi … nhẹ nhàng .. mát rượi …
Cơ thể nóng lên từng tý , tim đập nhanh liên hồi , không phải vì Ý ghi bàn mà là vì chị .

Tôi vẫn miên man với những suy nghĩ vẩn vơ , những ảo tưởng và bất chợt lại hồi tưởng đến giấc mơ hôm nọ . Rùng mình một cái , tát nhẹ vào mặt , tôi đã tự nhủ phải làm thế khi nhớ đến giấc mơ điên rồ đó … Điện thoại rung lên liên hồi , có tin nhắn , đã gần 4 h rồi …
“ Chàng lười ngủ ngon nhé , hum nay xem hay quá . hì hì .. mà … “
Tôi mỉm cười , nghĩ về chị gái yêu của tôi trước đây , chị Ngọc và cả cuộc sống của mình trước khi chìm vào giấc ngủ muộn ….
Chương 8.


23h PM . 29/04/2011 ………..


Đầu choáng váng , mắt cứ ríu lại , tay chân run run … Tôi trở về nhà sau bữa rượu với mấy thằng bạn cũ . Ba mẹ đã ngủ cả rồi , không gian lặng yên đến đáng sợ đấu đó ngoài kia chỉ còn tiếng côn trùng kêu rỉ rách bên tay sau cơn mưa rào đầu hè làm tôi rung mình . Bước qua phòng khách ngắm nhìn chị gái thân yêu qua bức ảnh bên tường nhà , ngắm nhìn cái vẻ đẹp hồn nhiên ấy một lúc , nụ cười đấy sao làm tôi nhớ chị đến thế …

Khói thuốc mật mờ trong căn phòng nhỏ , tiếng nhạc du dương đợm buồn …
Buồn thế , buồn thế. Giá như …..

Lòng thấy lâng lâng , xao động , đôi mắt cay xè , nước mắt ri rỉ nơi khóe … Chắc có lẽ vì rượu , tôi tự an ủi mình thế nhưng trong lòng biết thừa là do cảm xúc .

Sáng nay tôi với N đi thăm mộ của S , nói thực là tôi quá xúc động . Trên tay cầm bó hoa cúc , tay run run , gương mặt thân thuộc ngày nào hiện về trong tôi , những buổi chiều 3 thằng bùng học đi leo núi , cả những lời nói dối ba mẹ rằng mấy đứa đi học thêm , rồi cảm giác 3 thằng đứng xin lỗi trước cô giáo chủ nhiệm …

Ký ức cứ tuôn về , ngồi bên nấm mồ nhỏ bé ấy , tôi với N ôn lại những kỷ niệm xưa , nhớ về S ..

Ôi chao … Sao mà xót xa đến thế . Giá như ngày đó tôi ra đón mấy đứa thì đâu có chuyện gì , giá như đợt đấy tôi về nhà với mấy đứa thì đâu có chuyện gì , giá như … giá như ….. !

Tôi châm thêm một điếu thuốc , rít mạnh .. khói thuốc như len lỏi vào tận mỗi tế bào , len lỏi vào mỗi cảm xúc …

Có lần , cũng nơi đó trước nơi S an nghỉ , em và tôi đã cầu nguyện . Bất chợt câu nói của em lại hiện về , văng vẳng trong đầu óc tôi …

“ Mây và gió , nắng và mưa sẽ theo em đi đến tận cuối trời … Nơi nào có anh nơi đó em sẽ được hạnh phúc … mãi mãi … mãi mãi …. “ Mắt tôi ứa lệ , cổ họng cứ nấc thành tiếng , đến tận bây giờ tôi vẫn tự oán trách mình , oán trách về những ngày tháng yếu ớt , đê hèn không vượt qua nổi chính mình và đã để mất em , mất đi một phần quý giá của cuộc đời , mất đi lẽ sống ….

Tiếng chuông điện thoại vang lên , với cánh tay yếu ớt …

“ Đ à , gì thế mày ? ... ‘’
‘’ Ờ , không ngủ được , gọi xem mày về nhà thế nào . Sao thế , ốm à , giộng cứ ồm ồm thế ? .. ‘’
‘’ Không , vừa uống rượu với mấy đứa bạn nên hơi mệt , đang ở đâu . Có về được không ? ‘’
‘’ Gia Lai , Ngày mai đá , nếu không phải đi Hồng Kông thì chắc xin nghỉ một ngày rồi về . ;;
‘’ Thế à , uk , có gì alo lại , tao ngủ thôi mệt quá ‘’ ....
Giọng tôi yếu ớt qua điện thoại , rồi tắt máy . Chả phải vì rượu , chả phải vì ốm mà vì xót xa nên mới thế . Chắc nó cũng chả hiểu được , tôi vốn trầm lặng nên những cảm xúc của tôi ít ai biết được cho dù là những người thân thuộc nhất .

Màn đêm vẫn lặng lẽ , yên tĩnh ... đâu đó còn văng vẳng những lời oán trách ......

Em đã từng nói tôi như phong cách của Ý , phong cách Catenaccio .... Cứng rắn , lặng thầm , nhưng bên trong đó là đầy cảm xúc , đầy nhiệt huyết . Lúc đó tôi chỉ mỉm cười rồi ôm em vào lòng và cũng chẳng suy nghĩ gì vì lúc đó đang ở bên em . Nhưng giờ đây , còn lại một mình ... Trống vắng , lạc lõng ... tôi thấy thân quen làm sao , nhớ em làm sao .... sao mà da diết thế ..........



----------------------------------------------------------------------------


‘’ Con người ai cũng có khoảng lặng’’

Đúng thế , đúng như vậy đó bạn windprince88 ạ . Những tâm trạng rối bời , những nỗi buồn đến khó tả ... Mỗi một ai cũng có những khoảng lặng cho riếng mình và rồi ngẫm nghĩ về cuộc sống , về ký ức , về tương lai sau này ....

Tôi đã định chỉ viết về em , người con gái đầu tiên của cuộc đời và cho đến lúc này vẫn là duy nhất nhưng so le đó vẫn là những cảm xúc về hiện tại , đâu đó vẫn còn những ám ảnh , mất mát ... Khi nghĩ về nó tôi không tài nào mà kìm nén được , chỉ có thể diễn tả qua đôi mắt , qua những giọt lệ .......

bom cheers Crying or Very sad

https://vienthong10a-forever.forumvi.com

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bài viết mới cùng chuyên mục

Bài viết liên quan

Bài viết cùng chuyên mục:

    QUYỀN HẠN CỦA BẠN:
    Bạn không có quyền trả lời bài viết

    Chia sẻ