Diễn đàn của Lớp Cao Đẳng Điện Tử Viễn Thông 10A - Trường Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn của Lớp Cao Đẳng Điện Tử Viễn Thông 10A - Trường Cao Đẳng Kỹ Thuật Cao Thắng

Diễn Đàn Chia Sẻ, Tổng Hợp Kiến Thức Chuyên Nghành Điện Tử Viễn Thông - Tin Học và Giải Trí, Nơi Giao Lưu, Chia Sẻ Kiến Thức, Kinh Nghiệm Học Tập Với Bạn Bè, Thế Giới Dành Cho Mọi Người...

Trả lờiTổng Hợp Một Số Tài Liệu Học Lập Trình Và Ví Dụ Về PIC 16f877a(full) - 102 Trả lời
Trả lờiTổng hợp bài tập thực hành vi xử lý pic16f877a của Trường CĐKT Cao Thắng - 69 Trả lời
Trả lờiTổng hợp Ví dụ Proteus cho PIC 16F877A FULL - 58 Trả lời
Trả lờiTổng Hợp Một Số Tài Liệu Học Lập Trình PIC - 40 Trả lời
Trả lời[ĐATN]Hệ thống báo động an ninh dùng 16f8877 điều khiển bằng phần mềm FULL - 37 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Mô hình ngôi nhà tự động - 23 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Thiết kế và thi công máy phát sóng FM - 20 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Giao tiếp máy tính điều khiển thiết bị điện trong nhà - 18 Trả lời
Trả lời[ĐATN ] Thiết kế và thi công tổng đài điện thoại - 16 Trả lời
Trả lời[Fiction] Hãy chờ em đánh răng xong nhé ! - 16 Trả lời
Lượt xemTổng Hợp Một Số Tài Liệu Học Lập Trình Và Ví Dụ Về PIC 16f877a(full) - 11158 Xem
Lượt xemGhost Windows 7 đa cấu hình ( All PC + Laptop ) Full Soft 32 bit - 10578 Xem
Lượt xemCCS - phần mềm lập trình - Hướng dẫn cài đặt và sử dụng CCS (PIC C Compiler) - 10361 Xem
Lượt xemSHARE tài khoản Premium up.4share.vn & fshare.vn lớn nhất! - 10357 Xem
Lượt xemPhần mềm vẽ mạch Proteus 7.8 SP2 Full New - 10336 Xem
Lượt xemStep 7 MicroWin V 5.5 Bản cài trên Win 7 Đã Test va chạy tốt. Phần mềm lập trình PLC - 10261 Xem
Lượt xemEasy DriverPack 5.2.5.5 – Bộ cài Driver tự động cho mọi loại máy tính ! - 9713 Xem
Lượt xemTổng hợp bài tập thực hành vi xử lý pic16f877a của Trường CĐKT Cao Thắng - 9085 Xem
Lượt xem IObit Advanced SystemCare 5 PRO + key.Bản quyền nhá! - 8767 Xem
Lượt xemTổng hợp các Game hay cho mọi máy tính ( Nhẹ và hay ) ! - 7720 Xem
THÔNG BÁO ĐẾN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI

KỂ TỪ NGÀY 1/7/2013 TRANG WEB CHÍNH THỨC NGƯNG HOẠT ĐỘNG VÀ SẼ KHÔNG CHO ĐĂNG KÝ THÀNH VIÊN , KHÔNG HỖ TRỢ QUA MAIL HAY ĐIỆN THOẠI NỮA MÌNH VẪN SẼ ĐỂ NGUYÊN HIỆN TRẠNG TRANG WEB CHO CÁC THÀNH VIÊN CŨ VÀO TÌM LẠI TÀI LIỆU VÀ COI NHƯ LÀ KỈ NIỆM GÌ ĐÓ CHO MÌNH. Các tài liệu thì là của chung mọi người tùy ý sử dụng.
Cám ơn mọi người đã ghé thăm trong suốt thời gian qua , chúc tất cả mọi người thành công trong cuộc sống và trên con đường mình chọn nhé !
p/s: Nguyễn Phát
ADBLOCK
DIỄN ĐÀN KHUYÊN DÙNG ADBLOCK ĐỂ CHẶN QUẢNG CÁO TRÊN MỌI TRANG WEB !
GOOD WEBSITE FOR ELECTRONIC
WEB ĐIỆN TỬ HAY CHIPKOOL.NET ! minhdt3k/ !

You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

AdminTên: Admin
Cấp bậc: Nguyễn Phát -Người Điều Hành
Nguyễn Phát -Người Điều Hành

Bài viết: 1Dẫu biết đau sao ta vẫn yêu? tập 9 đến hết Empty Dẫu biết đau sao ta vẫn yêu? tập 9 đến hết Fri Dec 09, 2011 10:43 am

Loading
Chập 9
Về đến nhà, tôi liền chạy qua nhà con quỷ đó kiêu nó ra và nói:
-“rãnh đi uống cafe với tao tý” Sad
-“ừ quán nào”
-“lấy xe đi mỗi đứa đi 1 chiếc đi theo tao”
Tôi nói chuyện với nó 1 vẻ mặt vui cười như không có chuyện gì để nó không nghi ngờ gì.
Tôi dẫn nó lại 1 quán tum của các cặp tình nhân (cho nó vui 1 tý nó biết với bố)
Tôi chọn 1 tum cách ly với các tum khác rồ thì tôi gọi 1 trái dừa tươi, nó thì kiêu 1 cam vắc.
-“tự nhiên kiêu người ta vào đây làm gì” nó vừa hơi hơi mỉm cười vừa nói.
-“Lan nè, thật ra có chuyện này W muốn nói với Lan nhưng W không biết nói thế nào”
-“trời bữa nay xưng tên luôn ta, nghĩ sao thì nói vậy”
-“mày đừng có làm phiền Loan bạn gái tao nữa có được không, tao biết hết mọi chuyện rồi, làm phiền nó nữa thì đừng có trách tao á” nói xong tôi móc ra 15 ngàn để xuống bàn xong dẫn xe ra về,còn nó thì ngồi đó mà bở ngở ngồi đó cứ như là trời trồng.
Tôi chạy về nhà một mạch rồi vô phòng nhắn tin với em, huyên thuyên đủ thứ chuyện cho đến trưa thì tôi đi ăn cơm xong lại huyên thuyên nhắn tin với em cho tới gần 1h thì tôi ngủ.
Thức dậy thì cũng đã 4h30 lòm còm ngồi dậy cầm điện thoại lên thì thấy 2 tin nhắn của em gửi cho tôi:
-“anh thức chưa?” Sleep
-“cha,mẹ đi rồi khi nào thức thì qua em nha anh yêu”
Tôi đi xuống nhà tắm rửa xong nói với mẹ không ăn cơm đi qua nhà bạn chơi tối tối về. Qua tới nhà em thì cũng 5h tôi gọi em ra mở cửa, tôi đi vào hỏi:
-“em ằn gì chưa?”
-“chưa em biến ăn quá”
-“anh cũng chưa ăn hông ấy mình nấu gì ăn đi”
-“nhà có trứng vịt với mỳ gói à”
-“hì vậy được rồi để anh trổ tai nấu nướng nè”
Tôi và em đi ra sau bếp, cơm thì nấu rồi giờ chỉ cần làm đồ ăn thôi. 2 đứa loay hoay tý cũng được 2 món là 1 cái lẩu thái và 2 con vịt chiên ( mỳ lẩu thái và 2 cái trứng vịt) . tuy bửa ăn rất nghèo nàng nhưng tình cảm của 2 đưa thì rất rất là giàu. Ăn xong tôi và em lại cùng nhau rửa chén thì cũng đả 6 rưỡi, em lên phòng lấy đồ đi tắm còn tôi thì lên phòng em ngồi bật vi tính lên mạng đọc tin tức công nghệ.
Chừng 15 phút sau thì em lên, em khoát trên người cái váy ngủ, tôi thấy em lên thì đứng dậy và tiến lại ôm em, em cũng tiến lại phía tôi thế là môi tôi đang tìm đến môi của em, môi tôi quấn lấy môi em, môi em quấn lấy môi tôi, có lẻ lúc đó thì thao tác hôn đối với em và tôi thi rất thành thạo rồi.
Cả 2 cứ đứng đó ôm nhau khoảng 5 phút gì đó thì tôi ngừng hôn đẩy em ra, tôi nhìn xâu vào mắt em rồi tôi gật đầu 1 cái như hỏi ý em có cho tôi đi xa hơn không, em đứng đó và cũng nhìn xâu vào mắt tôi như đang dò hỏi xem tôi có thật lòng với em không và rồi thì em cũng khẻ gật đầu 1 cái. Tôi lại ôm em trong vòng tay và nâng em lên giường ,môi của em và tôi lại tiếp tục tìm đến nhau một cách mãnh liệt, tôi thò tay ra trước cho vào áo em, em khẽ rùng mình một cái nhưng vẫn cho tôi tung hoành, tay tôi lại tiến vào áo ngực em, nó tìm đến 2 cái đồi non của em, nó cứ thế mà mân mê, hơi thở em thì càng ngày càng nặng, hơi thở tôi cũng thế, cơ thế tôi nóng rang lên. Tôi không hành động nữa mà ngừng lại cởi chiếc váy ngủ của em ra , giờ thì chỉ còn mỗi bộ đồ lót màu xanh biển ôm xác thân thể thân thế nỏn nà, trắng như bông sửa của em. Có vẻ em ngại, em lấy cái mền quấn vào người rồi nói:
-“tắc đèn đi anh, ngay chổ cửa phòng ấy”.
Tôi bước xuống giường tắc đèn xong chui vào mền, môi tôi lại tìm môi em, tay tôi vòng ra sau cởi nốt áo ngực em ra, lúc này tôi mới được quan sát kỹ đôi nhủ hoa của em, nó không to, nhưng rất vừa tay và rất săn. Mắt em nhắm lại, môi em vẫn ôm chặt môi tôi, tôi không hôn em nữa mà dịch chuyển xuống dưới tôi hôn đôi nhủ hoa của em, hôn như đứa bé khát sữa mẹ. người em lúc này cũng nóng ra lên, miệng em phát ra những âm thanh nho nhỏ mà tôi không thế nào nghe được, hôn đôi nhủ hoa của em chán tôi trường người xuống dưới định cưởi quần lót em ra thì em như bừng tỉnh mở mắt ra,tay em giữ chặc tay tôi. Tôi thoát tay ra khỏi tay em rồi tôi lấy tay cằm tay em đưa lên bụng em và áp chặt tay tôi vào tay em ý muốn nói “em hãy yên tâm”, em như hiểu ý tôi nhắm mắt lại và cho tôi tiếp tục khám phá cơ thế của em. Tôi từ từ cởi luôn cái quần lót em ra, em vẫn còn ngại 2 chân em ép chặc lại tôi mới trường người lên tiếp tục hôn lên môi,1 tay tiếp tục mân mê đôi nhủ hoa tay còn tôi từ từ lấy tay tách dần 2 chân em ra. Tôi ngừng hôn, rồi thủ thỉ :
-“anh yêu em nhiều lắm,em yên tâm”
-“anh đừng bao giờ bỏ em nha, em sẽ chết nếu anh bỏ em đó”
-“em khờ quá, anh đã nói khi nào trên sông không còn sóng thì anh hết yêu em mà”
-“nhớ lời đó”
-“cho anh nghe”
Em không nói gì chỉ khẻ gật đầu 1 cái, tôi từ từ cởi hết quần áo trên người mình ra rồi trường người xuống chổ được gọi là chổ cấm của em, giờ thì tôi mới được nhìn kỹ, long em mọc không đều nhưng nó tỏa ra 1 hương thơm đặt chưng, ngay chổ kín của em nó đã ương ước từ bao giờ tôi lấy tay banh 2 múi âm đạo em ra rồi thò lưỡi ra lưới 1 cái từ ngay âm đạo cho đến mòng đóc em, người em giật nhẹ 1 cái. Tôi tiếp tục hôn chổ kín của em, tôi múc ngay mòng đóc, em bắt đầu rên ư ư trong miệng được 1 tý có lẻ em chịu không nổi em đẩy đầu tôi ra và nói:
-“đừng anh, em nhột”
Tôi không hôn chổ kín em nữa, tôi bò lên hôn lên đôi môi em lần nữa, tay tôi cầm tay em để lên dương vật tôi và hướng dẫn tay em cầm lên cái dương vật của tôi,em chỉ cầm chứ không làm gì, tôi hôn em 1 tý nữa rồi bò xuống dưới banh rộng 2 chân em ra, gặp người xuống tôi cho tý nước bọt vào âm đạo của em rồi từ từ cầm thằng nhỏ đưa vào, do lần đầu nên khó, đưa vào được tý xíu thì có vẻ em đau nên em nhăn mặt và nước mắt bắt đầu rơi. Tôi thấy vậy nên hỏi:
-“em đau hả, thôi anh không làm nữa đâu,anh xin lỗi” tôi nói xong chuẩn bị rút ra thì em nói
-“không sao đau, tiếp tục đi anh, em cho anh tất cả mà”
-“vậy em ráng chịu tý nghen” tôi tiếp tục công việc của mình, cuối cùng thì nó cũng vô được phân nữa thằng bé của tôi, tôi bắt đầu nhấp từ từ,do âm đạo em bó xát dương vật tôi quá nên được khoảng 7 phút thì tôi chịu không nỗi ,tôi ra trong người em. (cũng may là không dính chứ không thì tôi mệt rồi,sau này nghĩ lại thấy mình cũng liều thiệt mém tý thành bố rồi).
Tôi nằm lăng ra ôm em vào lòng cả 2 vẫn trần truồng như nhọng nằm đó trao cho nhau những nụ hôn thật mãnh liệt, tôi và em vẫn cứ nằm đó mà thủ thỉ tâm sự,trao nhau lời yêu thương!!!
Cho đến bây giờ tôi cũng không thể nào quên được cái đêm đó, mỗi lần nhớ đến là tôi lại nhớ đến những lời nói đêm đó em trao cho tôi, em hứa , em hứa, em hứa rất nhiều thế rồi em lại theo một bóng hình khác bỏ mặt tôi đau khổ cùng bao nhiêu kỷ niệm…viết xong chập này thì tôi cũng có 4 chữ gửi cho em rằng….”tôi rất hận em”.
Sau cái đêm đó thì tôi không còn xem em là bạn gái tôi nữa mà tôi đã xem em như là vợ của tôi rồi !!! tôi dự định sẽ dẫn em về nhà chơi (nhà tôi thoáng chuyện đó lắm, làm gì làm miểng sao đạt tiêu chí học là lên lớp, thi là đậu là ông bà già vui rồi), tôi cũng xắp xếp đưa em về nhà tôi vào dịp giổ ông nội. Bửa đó tôi dẫn Hạnh (bạn thân của tôi với Loan trong lớp) , thằng Đạt(có nhắc đến ở đầu truyện) và nhân vật chính là em. Tôi không giới thiệu em với tất cả mọi người trong dòng họ ,đợi khách về gần hết thì tôi mới giới thiệu với cha,mẹ và 2 anh của mình về em. Lúc ra về hết cha,mẹ nói:
-“con bé đó cũng được đó, quen thì quen phải lo học nha”
-“dạ,biết rồi mà” 2 ông bà cứ hỏi hang về gia đình nhỏ này nọ đủ thứ chuyện trên đời. Tôi cũng muốn ra mắt nhà em một lần nhưng em bảo là em ngại lắm. Rồi thì cũng có 1 diệp là máy vi tính nhà em bị lỗi, tôi thì là đứa đã nghiện vi tính từ nhỏ nên những trò như ghost máy, cái win thì tôi rất thạo. Bửa đó đang ngồi xem tivi ở nhà thì em gọi:
-“anh hả,đang làm gì rãnh không”
-“đang ngồi suy nghĩ xem đám cưới mình đãi nhiêu măm,hi”
-“ai thèm cưới anh mà đãi, rãnh thì chạy qua nhà em coi giùm cái máy tính y máy nó bị cái gì rồi nè”
-“ừ để anh qua coi thử xem sao” tôi lấy theo cái đĩa win rồi chạy nhanh qua nhà nhỏ trước khi đi cũng ăn mặc chỉnh tề (chơi bộ đồ vía luôn à).
Qua đến nhà em thì em ra mỡ của cho tôi ,em thấy tôi ăn mặc chỉnh tề nên nói:
-“làm gì mặc đồ đẹp vậy đi ăn cưới hả”
-“hihi, ra mắt nhạc phụ đại nhân mà, có cha mẹ ở nhà không em?”
-“cha,mẹ đang ở trong nhà ấy,bửa nay chủ nhật nên không có đi làm”
Tôi đi theo em vào nhà gặp 1 người đàn ông tôi đoán là cha em:
-“dạ con chào bác”
-“ừ, con là bạn của bé L hả, con tên gì?”
-“dạ,trong lớp con ngồi cạnh L, con tên W “
-“ừh” nói rồi ổng đi ra trước làm gì đó, còn tôi thì theo em đi vào trong nhà lại cái máy vi tính của em mở máy lên thì biết máy bị lỗi win, ngay nghề tôi rồi. Cha Loan từ ở trước đi vào đúng sau lưng tôi và nói:
-“máy nó bị gì vậy cháu”
-“dạ cái này chắc là do lỗi win,cháu cài win lại là xong à”
-“chàu làm xong cháu cài giùm bác bài lâu đài tình ái vào máy điện thoại giùm bác được không”
-“dạ được ạ” cũng may mà tôi đem theo nguyên cái túi đồ nghề theo.
Cài cả buổi trời thì cũng xong, rồi tải nhạc cho ổng xong tôi xin phép về thì mẹ em ở sau đi ra bảo tôi ở lại ăn cơm cái hả về, nhưng tôi từ chối vì lý do mẹ ở nhà đợi cơm.
Tối đó tôi và em đi dạo, rồi lại cũng ra cái băng ghế đá quen thuộc tôi hỏi em:
-“sáng giờ cha mẹ có nói gì về anh không?”
-“trời ơi,ăn cơm mà lấy anh ra làm chủ để chính cả nhà ngồi nói về anh không”
-“thế nói gì? Khen hay chê”
-“khen anh quá trời rồi chê em”
-“khen gì”
-“cha nói thằng này giỏi,cái gì cũng biết, mẹ thì nói thằng này con trai phải đô con vậy mới được ai như thằng Danh ốm tong ốm teo” (Danh là anh rể của L)
-“trời,không ngờ cha mẹ em lại tinh mắt đến vậy,hihi,rồi nói gì nữa không”
-“nói nhiều lắm rồi chị 2 còn nói con Loan nó xấu quắc,mà còn làm biến nữa mà lại có thằng bạn trai good đến vậy” tôi nghe đến câu này cũng mắc cười nên phì cười.
-“cười cái đầu anh à” em nhéo ngay eo tôi 1 cái đau điến.
-“thôi không cười nữa” tôi quay qua ôm sát em vào người mình hơn và nói:
-“em nè, thật ra mình chỉ còn thiếu cái đám cưới nữa là mình là vợ chồng rồi em há”
-“ừ,ước gì ngày mai thức dậy là cả 2 mình đã lớn và có nghề nghiệp ổn định rồi nhỉ”
-“ừh,vậy ngày mai anh sẽ đem đồ qua hỏi cưới em à”
-“không thèm”
-“à tuần sau thi hk1 rồi đó, cả 2 phải cố gắng nha”
Tôi và e cứ thế ở đó mà huyên thuyên đến tối thì về.
Thế là 4 ngày thi hk1 cũng xong tôi và em đếu được thành tích tốt, môn toán tôi nhì khối còn môn văn thì nhì lớp nhưng từ dưới đếm lên còn em thì môn văn cao nhất lớp. Do thi xong được nghĩ 1 tuần nên tôi và em dự định sẽ đi đâu đó chơi.
-“hay là mình tự thưởng cho mình máy ngày trang mật đi em há”
-“trời anh nói gì vậy,trang mật đồ nữa mà đi đâu?”
-“hay là mình đi cần thơ chơi đi em há”
-“trời đi rồi chừng nào về?”
-“thì đi 2 3 ngày gì đó rồi về”
-“trời,sao em đi được cha mẹ không cho đi đâu”
-“có gì đâu giờ em kiêu con Hạnh qua nhà em xin cho em về nhà ngoại nó chơi 2 3 ngày là được chứ gì”
-“ừ để em hỏi nó thử xem”
Em chạy qua nhờ con Hạnh thì nó cũng chịu,tôi thì về nhà xin cha,mẹ lên anh Hoàng chơi (lúc trước tôi thường hay lên anh Hoàng lắm,anh Hoàng là anh họ của tôi,ảnh cũng là sv đh cần thơ có chuyện gì tôi cũng kể cho ổng nghe).Trước khi đi 1 hôm thì tôi gọi cho anh Hoàng và nói:
-“ngày mai em lên anh chơi đó”
-“ừh lên thì lên có gì đâu”
-“em dẫn bạn gái em lên nữa đó à”
-“trời thằng này ghê mày,rồi bạn gái mày ở chừng nào về”
-“thì 2 3 ngày gì đó em với nó về chung luôn”
-“trời trời, lên đi tối tối tao qua bạn tao ngủ cho mày với nó có không gian riêng,có gì cẩn thận nha mày”
-“biết rồi khồ quá”
Thế là mọi chuyện củng sẵn sàng mọi chuyện y như kế hoạch. Cuối cùng tôi và em cũng lên được Cần Thơ, xe trung chuyển chở tôi và em lại phòng trọ của anh H. lên đến thì cũng đã 4 5 giờ chiều rồi cả 2 đi tắm rửa rồi anh Hoàng dẫn tôi và em đi chơi lòng vòng cần thơ, rồi đi café xong tôi và em về phòng trọ của anh,còn anh thì đi qua nhà bạn của anh ngủ.
Về đến phòng trọ ,vừa đóng cửa lại thì tôi và em đã quấn lấy nhau mà hôn lấy hôn để, tôi nói:
-“khoang em, anh đi tắm cái đã nóng nực quá à,đi từ chiều đến giờ”
-“ừ anh đi tắm trước đi, rồi em tắm sau”
-“tắm chung luôn đi”
-“thôi ngại lắm, em không thích tắm chung đâu”
-“ừ vậy anh tắm trước rồi em tắm”
Tôi lấy quần áo vô nhà tắm , dòng nước nóng hỏi phả vào người làm tôi cảm thấy sản khoái quên đi cái cảm giác cả ngày mệt mỏi ngồi trên cái xế hộp 52 chổ. Tắm xong tôi mặc cái quần đùi leo lên giường nằm mở tivi lên xem,còn em thì đi vô nhà tắm tắm.
Chập 11.
Tôi nằm đó xem tivi được chừng 15 phút thì em cũng tắm xong, nghe tiếng mỡ khóa của tollet tôi dã bộ nhắm mắt lại nằm ngủ, tôi tý hí mở mắt ra thì thấy em đang mặt bộ váy ngủ màu hồng mỏng tanh có thể thấy cả cái quần lót em đang mặt là màu đen, còn áo ngực thì hình như em không mặc.
Em leo lên giường lay lay tôi, tôi dã bộ như đang ngủ mê không có động tĩnh gì, em lấy tay khìu khìu ngay hông tôi, nhột lắm nhưng cắn răng chịu đựng, đã diễn thì diễn cho tốt, tôi dã bộ nhích người 1 cái rồi xoay qua phía bên kia. Có lẻ em biết tôi đang giả ngủ nên khúc khích cười, em lấy tay xoay người tôi lại rồi từ từ hôn lên ngực tôi (món này thì khỏi nói rồi, sướng tê người), người tôi lúc này căng cứng lên, da gà nỗi lên cục cục, thằng nhỏ cũng từ từ ngỏng lên. Hôn được 1 tý thì em cho tay vào trong quần tôi mà mân mê thằng nhỏ (đây là lần đầu tiên em chủ động trong chuyện này mặc dù tôi và em đã quan hệ rất nhìu lần). Em cứ thế mà hành sự, tay thì vo ve núm vú tôi, miệng thì cứ nhắm ngay cái đó mà day day, tay còn lại thì cằm thẳng nhỏ của tôi mà sóc sóc, tôi không chịu nỗi nữa nên khẻ rên …ư…ư trong họng. Được một lúc thì em ngừng lại, di chuyển xuống phía dưới, em vạch quần tôi ra rồi từ từ bờ môi em bao phủ khắp thằng nhỏ của tôi em cứ thế mà mút, do lần đầu nên em còn vụng về làm tôi đau lắm nhưng đang thích bỏ mẹ nói ra mắc công em đổi ý không làm nữa thì chết tôi. Tôi nứng không chịu được nữa, kéo em lên môi tôi kìm chặt môi em bằng 1 nụ hôn thật dài, tay tôi thì sờ soạn khắp cơ thể em, 1 tay vòng ra sau ôm em, 1 tay còn lại nó di chuyển xuống mông em mà nắn.
-“yêu em đi anh” em ngừng hôn và nói.
Tôi lấy tay cởi cái áo ngủ em ra lúc này thân hình em chỉ còn mỗi cái quần lót màu đen, tôi hôn lên 2 ngọn đồi của em, 1 tay mân mê vú bên kia,1 tay tôi cởi quần lót em ra. 2 tay em lúc này tỳ chặc vào đầu tôi mà vò, tôi lấy tay banh 2 chân em ra rồi từ từ chạm vào cái âm đạo của em, người em khẻ nảy lên, nước từ trong âm đạo ứa ra lúc nào không hay mà tôi cảm thấy là rất nhìu, tôi cho 1 ngón tay vào trong rồi cứ thế làm em ngay ngất, em rên ư ư trong họng. 1 lúc sau tôi trường người xuống dưới banh 2 chân em ra rồi lấy lưỡi quét từ ngay âm đạo cho đến mòng đóc thì người em giật mạnh 1 cái, 2 tay em tỳ lên đầu tôi rồi đẩy vào chổ kín của em, cứ thế mà tôi mút lúc đó chắc em đã ra rồi, tôi thấy người em khẻ nâng lên chừng 5 giây rồi rơi xuống. Tôi ngồi dậy banh 2 chân em ra rồi nói:
-“em cằm đút vào đi” em thò tay xuống cằm thằng nhỏ của tôi đút vào âm đạo của em, vừa nhấp được 2 3 cái thì điện thoại em reo lên, mẹ kíp lúc đang hưng phấn thì có điện thoại. Em thò tay lên đâu nằm lấy điện thoại.
-“alo,cha hả có gì không?”
………………………
-“đâu có gì đâu,ăn uống bình thường à”
………………………
Tôi nghe đến đây thì biết là cha em gọi, tôi khẻ nhấp từ từ, em trợn mắt nhìn tôi như ý muốn nói là dừng lại. tôi cười rồi cứ thế mà nhấp.
-“thôi con buồn ngủ quá có gì mai sáng gọi nha”
Nói xong em cúp máy cái cụp rồi nói:
-“sao anh gang quá vậy?,đang nói chuyện với cha đó, lỡ em rên 1 cái thì ổng giết rồi”
Tôi không nói gì chỉ cười hì hì rồi chòm người xuống hỏi em:
-“em có kinh chưa?”
-“mới hết 4 ngày à”
Tôi không nói gì khẻ hôn lên môi em ở dưới thì cứ thế mà nhấp, 2 chân em tỳ ở sau lưng tôi cứ như là tiếp sức cho tôi nhấp mạnh hơn, được 1 lúc thì chắc có lẻ em ra lần nữa, tôi cam nhận âm đạo em co bóp rất mạnh chịu không nổi tôi cũng bùng nổ trong người em.
Sau 1 lúc thăng hoa thì tôi và em chìm vào giấc ngủ khi nào không hay, cả 2 ngủ cho tới sáng thì anh Hoàng qua dẫn đi dạo,rồi đi ăn,đi uống, đến chìu tối thì tôi và em lại mây mưa, sáng hôm sau thì cả 2 về nhà.
Mọi chuyện vẫn diễn ra tốt đẹp cho đến khi em đi làm thanh niên tình nguyện ở trại trẻ mồ coi theo phong trào của ngày 30/4. Tôi còn nhớ năm đó sau khi thi hoc kỳ 2 xong trường tổ chức lớn lắm chỉ cho lớp 10 với lớp 11 tham gia, ai tham gia thì sẽ được nghĩ 1 tuần + thêm 2 ngày chủ nhật nữa là được nghĩ 9 ngày đi vào trại trẻ mồ côi hoạt động,còn ai không tham gia thì vẫn đi học nhung vô lớp toàn ngồi chơi.
Tức nhiên em sẽ xin đi, tôi thì chưa vô đoàn nên không được đi (mãi cho đến năm 12 tôi mới được vô đoàn),và củng tức nhiên em đi tôi sẽ không phản đối vì đó là sở thích của em mà, ngày tôi tiễn em lên đường em còn nòi:
-“em đi, anh ở nhà mà lén phén với con nào thì chết với em”
-“em củng thế lén phén với thằng nào thì cũng chết với anh, hihi”
-“thôi lên xe nghe”
-“ừ đi nhớ giữ gìn sức khỏe đó, mỗi ngày vào lúc 8h anh sẽ gọi cho em đó”
-“ừ, thôi anh về đi” rồi thì bóng dán của em cũng hòa vào đoàn người đông đút tôi đứng đó, cứ nhìn theo nhìn theo cho đến khi xe chạy thì tôi về.
8h tôi ngày thứ nhất
-“alo, em đang làm gì đó”
-“đang ngồi nói chuyện với nhỏ bạn, bửa nay đi xe vui lắm”
-“ừ, có mệt không ở đó ăn uống thế nào?”
-“cũng bình thường à, hồi sáng trên xe có thằng kia nó học bên trường chuyên cũng đi chung xe, nó ngồi kế bên em, hỏi tên, rồi làm quen em nữa, hihi”
-“hihi vợ anh đẹp nên ai cũng muốn làm quen hết à,thằng đó ra sao,tên gì,học lớp mấy”
-“nó học lớp 11 chuyên hóa,tên Quân, nhìn cũng đẹp trai, nói chuyện cũng lịch sự, lúc xuống xe còn galang xách đồ cho em nữa chứ, hihi”
-“ừ, em có nhớ anh không? Anh nhớ em quá”
-“thôi anh xạo quá à, thôi em nói chuyện với nhỏ bạn tý, nó chữi um sùm kìa”
8h ngày thứ 2:
-“alo, vợ iu đang làm gì đó”
-“chuẩn bị đi tắm nè, anh bửa nay học thế nào?”
-“thì cũng bt à, bửa nay thằng đó có kiếm em nữa không”
-“ừ nói mới nhớ,hồi sáng mới bước ra thấy phòng nó ở đối diện với phòng em nè, thì cũng nói chuyện bình thường à, hì”
-“em có nhớ anh không, hôm nay anh nhớ em nhìu hơn hôm qua nữa”
-“anh xạo quá, ai thèm nhớ anh, thôi em đi tắm nha”
8h ngày thứ 3:
-….thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau….. gọi 15 cuộc mà không được,thôi thì đi ngủ.
8h ngày thứ 4:
-“hôm qua làm gì gọi không được vậy?”
-“ừ điện thoại thằng Quân hư, nó mượn điện thoại em gọi về cho cha nó nói cái gì đó, em vô phòng nằm định tý lấy lại nhưng ngủ quên không hay,tới sáng mới lấy lại”
-“em tốt quá hé,có biết anh ra sao không?”
-“thôi em xin lỗi mà, thôi em đi ăn cái đói bụng quá chìu giờ chưa ăn gì nữa”
8h ngày thứ 5:
-“em đang làm gì đó”
-“đang ngồi nói chuyện với anh Quân và đám bạn”
-“ừ thôi nói đi”
8h ngày thứ 6.
-“alo e đang làm gì”
-“đang nằm không làm gì hết”
-“ăn gì chưa?”
-“ăn rồi,hồi nảy lúc ăn xong em đi ra ngoài trước đúng, thằng Quân lại hỏi em có bạn trai chưa? Em nói có rồi, cái nó nói nó biết nó không nói ra thì không biết còn cơ hội nói nữa không rồi nó nói nói thích em”
-“thằng này sao mà lắm chuyện thế”
-“lắm gì mà lắm, thấy cũng bình thường mà, nó cũng dễ thương lắm à”
-“thôi làm gì làm đi,anh đi ngủ đây”
8h ngày thứ 7:
-“alo em hả,đang làm gì đó”
-“đang ngồi uống nước với anh Quân,thôi nha có gì tôi em gọi lại”
Tôi ngồi đó đợi cuộc gọi của em, đợi đến mỏi mòn rồi thíp đi lúc nào không hay.
8h ngày thứ 8:
-“alo,em chuẩn bị đồ ngày mai về chưa?”
-“rồi “
-“mai mấy giờ em về?”
-“1h lên xe chắc khoảng 4 giờ tới”
-“mai không có học buổi chiều anh rước em nha”
-“thôi không cần đâu mai em đi về với đám bạn rồi”
-“ừh,vậy thôi”
Qua ngày hôm sau khoảng 4h tôi qua trước nhà em ngồi đợi, đợi mãi đợi mãi đến 4h30 thì cũng thấy bóng dáng của em, tôi mừng rở định gọi tên em thật to nhưng mà, tôi nhìn lại thì thấy em đang ngồi trên 1 chiếc wave alpha màu xanh. Tôi hơi bất ngờ đứng đó như trời trồng nhìn em từ từ lại trước mặt, em hỏi tôi:
-“sao anh qua đây chi vậy?”
-“anh đợi em mà, nhớ em quá, đây là….”tôi buôn lơi 1 câu nói.
-“à đây là Quân,còn đây là W bạn em”
“thôi anh về đây,có gì nói sau”
Tôi lấy xe đạp về mà trong lòng rất bức bội, sao em lại thay đổi đến thế, nếu là lúc trước chắc có lẻ em đã cho tôi rước em,chắc lúc tôi chạy xe về em sẽ gọi lại nhưng bây giờ thì không…….
Tối hôm đó, tôi hẹn em đi dạo, tôi thì cứ như bình thường vẫn không có chuyện gì xảy ra nhưng em thì khác, trên khuôn mặt em hiện lên bao nhiêu ưu tư, chắc có lẻ mấy ngày nay em khó ngủ lắm, mắt em thăm quần 1 tý. Lúc m leo lên xe tôi, tôi có cảm giác như một người khác chứ không phải là em, lúc trước leo lên xe tôi là em đã ôm eo tôi nhưng giờ thì không, có lẻ em đã thay đổi.
-“bộ người anh hôm nay hôi lắm hả”
-“đâu có”
-“sao không ôm anh?”
Em lấy tay vòng qua eo tôi rồi ôm tôi, nhưng vòng tay nó không còn chặc chẻ như trước nữa mà nó rất hờ hợt,cứ như là ôm cho có lệ.
Tôi chở em ra ngoài công viên, em cứ im lặng không nói gì, tôi thì rất bất ngờ trước sự thay đổi của em, rồi em cũng lên tiếng phá tang sự im lặng:
-“anh à, mấy ngày nay em ngủ không được, em suy nghĩ nhìu vể chuyện này lắm”
-“chuyện gì em cứ nói đi”
-“anh phải thật bình tỉnh nghe em nói nghe”
-“ừ có chuyện gì em cứ nói ra đi”
-“em nghĩ mình nên chấm dứt từ đây nha anh, em biết anh sẽ hỏi tại sao, nhưng anh ơi em xin anh hãy đừng hỏi, mình chia tay nghe”
Tôi im lặng không nói gì khoảng 30 giây rồi tôi cũng lên tiếng.
-“hihi bửa nay giỡn nữa trời, hết trò chơi rồi hả” tôi vừa cười vừa nói nhưng mũi thì đã hơi cay cay”
-“em đang rất nghiêm túc”
-“tại sao” nước mắt tôi chuẩn bị tuông ra nhưng tôi đang kìm nén lại, điều mà tôi lo sợ nhất thì cuối cùng nó cũng tới.
-“em đã bảo anh đừng hỏi rồi mà, đừng làm em khó xử”
-“tại sao,tại sao, tại sao”
-“thôi được anh muốn biết chứ gì, được rồi, anh chỉ biết yêu em,anh chỉ hiểu em nhưng anh không thể làm em hạnh phúc, không thể làm em vui như người ta được anh có biết không,em nghĩ mình nên chấm dứt đi cho bớt đâu khổ, em xin lỗi anh”
-“người ta, thằng Quân đó à”
-“đừng kiêu người ta bằng thằng dù gì người ta cũng lớn tuổi hơn anh,người ta galang,người ta biết làm em vui, người ta quan tâm em,người ta biết em buồn”
“thôi đủ rồi, đừng nói nữa, người ta người ta người ta, người ta có yêu em hơn tôi không?”
-“em không biết nhưng em cảm nhận được anh Quân yêu em nhiêu hơn anh đã yêu, lần cuối mình ngồi chung với nhau ở đây em cũng xin anh hãy giữ lời hứa với em là anh còn thiếu em 1 chuyện chưa làm, giờ anh hãy thực hiện đi, anh hãy tha thứ cho em và hãy sống thật tốt nhá, em chào anh” nói xong em bước ra ngoài đã có 1 bóng người đứng chờ em ở đó từ bao giờ, em bước đi, em bỏ tôi ngồi ở đó trời đã bắt đầu mưa,nước mua đang rơi làm ước mặt tôi hay là nước mắt tôi đang rơi,tôi không biết tôi chỉ biết những giọt nước đó nó có vị mặn mặn, tôi cứ ngồi đó mà nhin xuống dòng sông mà nhớ lại câu nói của em ‘chừng nào không còn sống thì L sẽ không yêu W nữa’, sóng vẫn còn vỗ rất mạnh mà,sao em lại thế tôi như người mất hồn bước lại lang cang gần mé sông rồi la thật to:
-“Tôi hận em,tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho em”
Những người đục mưa phía bên đường ai cũng nhìn tôi với ánh mắt đầy nghi vấn, chắc người ta nói tôi điên,đúng rồi tôi điên lắm, tôi điên nên tôi mới yêu em hết mình như vậy rồi nhận lấy được kết cuộc như thế.
Tôi cứ tự hỏi mình rằng khoảng cách từ tình yêu đến hận thù nó bao xa, tôi suy nghĩ mãi cũng không trả lời được nhưng khi em bước ra đi thì tôi cũng đã trả lời được rằng:
‘khoảng cách từ tình yêu đến hận thù nó rất ngắn, khi ta yêu một người nào nhiều quá đến lúc xảy ra chuyện thì tự động tình yêu dành cho người đó nó sẽ chuyển sang lòng hận thù’
Và tôi hận em vì tôi còn quá yêu em !!! cho đến giờ phút này thì tôi vần còn hận em, nhưng chỉ ở một mức độ nào đó và tận trong thâm tâm tôi cũng luôn chúc phúc cho em được nhiều ấm êm hạnh phúc !!!

một lần nữa xin mọi người hãy đánh giá ý kiến giúp ss nhá

to be continue................
Chập 12
Kể từ cái hôm mà nhỏ chia tay nó, nó đã trở thành 1 con người khác nó không còn bo lô bo la như trước, nó không còn hồn nhiên như xưa, nó không còn vui vẻ hòa đồng như trước, nó không còn hay đi chơi đêm nữa!!!
Mỗi sáng, khi nó thức dậy nó thường có thói quen cầm điện thoại lên nhắn tin cho nhỏ chúc ngày tốt lành, và hôm nay cũng thế khi nó thức dậy nó cầm điện thoại lên định nhắn tin cho nhỏ thì nó sực nhớ ra giờ nhỏ đâu còn là của nó, nhỏ đâu cần lời chúc của nó mỗi sáng, nhỏ đã có 1 lời chúc khác, nhỏ đã là của một người khác!!!
Nó thường đi học ngang qua nhà nhỏ và mỗi sáng nó cũng hay đứng trước nhà nhỏ đợi chở nhỏ đi học,và hôm nay nó cũng thế nhưng khi nó đến gần nhà nhỏ thì nó xựng lại vì nó thấy có 1 người chạy chiếc wave rước nhỏ đi học thì, nó lại nhớ ra là nhỏ đả có 1 chiếc xe khác, 1 tài xế khác chứ nhỏ đâu cần 1 thằng chạy chiếc xe đạp tàn tàn như này, thế là nó lại phải quay lại đi con đường khác đến trường và nó tự hứa với lòng sẽ không bao giờ đi con đường này nữa !!!
Khi vô lớp nó lại có thói quen là mua nước cho nhỏ, nó mua xong thì nó lại quên rằng nhỏ đã có 1 chai nước mới, thế là nó đành phải đưa cho 1 đứa nào đó trong lớp, tiết chủ nhiệm thì nó ngồi kế bên nhỏ nhưng tiết của giáo viên bộ môn thì nó lại đổi chổ qua ngồi với thằng Đạt và năn nỉ thằng kia đi chổ khác cho nó ngồi !!!
Thế là cũng kết thúc lớp 10, nó nhận được danh hiệu 1 học sinh trung bình vì nó bị khống chế môn Văn, nhưng môn toán của nó vẫn giữ vị trí thứ 2 toàn trường không có gì thay đổi.
Nghĩ hè cũng đến nó cảm thấy trống vắng, chủ nhật đó nó không biết đi đâu, nó lại ra ngoài băng đá ngay công viên nó lại ngồi, nó nhớ lại những kỷ niệm của nó và nhỏ, nó nhớ nụ cười của nhỏ, nó nhớ lại lần đầu gặp nhỏ, nó nhớ lại, nó nhớ lại, nó nhớ lại rất nhiều, rồi thì 1 cơn mưa cũng ào tới, nó ngồi đó nhớ mà ngay mũi nó lại cay cay, mặt nó ước đẫm, ước vì mưa hay vì nước mắt của nó lại rơi? Nó biết là nó lại khóc nữa rồi, nó tự nói với nó rằng hãy khóc, khóc đi, khóc nữa đi khóc đi rồi bắt đầu ngày mai phải tập 1 cuộc sống không có em bên cạnh!!! Và nó khóc, nó khóc ông trời cũng khóc chung với nó!!!
Đọc tới đoạn này các bác hãy click vào đây http://mp3.zing.vn/bai-hat/Doi-Thay-.../ZWZ9ZB8E.html để cảm nhận được cảm giác của nó lúc đó.
Gia đình nó cũng biết nó và nhỏ đã chia tay, cha nó,mẹ nó người nào cũng khuyên nó đủ điều, nhưng nó thì lại tỏ vẻ ra không có chuyện gì, nó nói là thích thì quen không hợp thì chia tay để cha mẹ nó không phải bận tâm, suốt ngày nó cứ trốn trên phòng nó, nó chỉ xuống nhà khi giờ cơm tới , khi đi tắm !!!
Rồi nó lại tìm đến những thằng bạn chí cốt của nó, nó rủ mấy thằng đó lai rai vài ly, nó tự hứa với lòng rằng chỉ lai rai thôi, mình bỏ rượu khó lắm uống nhiều rồi lại nghiện. Nhưng nó càng uống thì nó lại càng hăng say, nó càng uống thì những ký ức về nhỏ lại ùa về, nó uống, nó uống, nó muốn quên đi những ký ức về nhỏ, nó uống đến nó không biết trời trăng gì nữa, đêm đó nó không về nhà thằng Nghé gọi về nhà nó nói là nó ngủ ở nhà thằng Toàn ( nhà nó thương thằng Toàn lắm).Sáng hôm sau nó lại năng nỉ mấy thằng chí cốt của nó nghĩ 1 ngày để uống với nó, mấy thằng bạn của nó biết chắc chắn đã có chuyện gì, thằng Nghé hỏi:
-“có chuyện gì vậy mày”
-“tao chia tay rồi”
-“tại sao”
-“nó có bồ mới”
-“thằng nào”
-“mày hỏi làm gì”
-“cướp ghệ của anh em tao, coi như đụng đến tao rồi”
-“her,mày đánh nó rồi con Loan quay lại với tao à?”
-“à ừ thì….”
-“thôi zô với tao 1 cái đi”
Bắt đầu từ ngày hôm đó nó lại lao vào với rượu chè, nó không còn chai chuốc như xưa, có nhiu tiền nó lại cho vào rượu chè.
Bửa đó, nó mới vừa uống được vài ly thì có điện thoại,nó nhìn thấy tên lưu là ‘Yesterday’, thì ra là nhỏ:
-“alo” giọng nó trằm trằm.
-“anh hả,có rãnh không”
-“muốn rãnh thì rãnh,muốn bận thì bận,có gì không?”
-“mình ra quán café nói chuyện tý nha”
-“ở đâu”
-“quán Cây Mai nha, chổ đó nó yên tĩnh”
-“ừ lại trước đi, 5 phút lại” nói rồi nó cúp máy, nó mượn thằng Nghé chiếc Wave độ:
-“cho tao mượn xe đi công chuyện tý nha Nghé”
-“ừ,chạy cẩn thận đó, có tý men vô rồi chạy từ từ thôi”
Nó chạy một mạch thật nhanh đến quán cây Mai thì thấy chiếc xe đạp điện của nhỏ đã ở trong bãi giữ xe từ bao giờ. Nó đi vô trong thì thấy nhỏ đang ngồi ở 1 cái bàn mà khá là vắn vẻ, chỉ có mình nhỏ ngồi ở khu vực đó. Nhỏ thấy nó thì đứng lên vãy vãy tay:
-“dạ anh cho hỏi anh dùng gì ạ” trong bóng tối nó khá to con nên nhỏ phục vụ kiêu bằng anh.
-“cho anh ly đá chanh đi”
-“anh vửa uống rượu hả” nhỏ đợi con phục vụ đi thì nhỏ hỏi nó.
-“ừ”
-“lúc trước anh đâu có”
-“lúc trước nào?” nó nghe từ lúc trước sao tim nó lại đau nhói đến thế.
-“thì lúc mình còn quen nhau đó”
-“cô đừng nhắc đến lúc trước có được không” nó quát nhỏ.
-“sao anh lại nóng đến thế, anh thay đổi nhiều quá”
-“ừ đúng rồi tôi thay đổi, thời gian thay đổi tất cả, ngay cả con người cũng thay đổi, chỉ có 9 ngày mà một con người đã thay đổi nói chi là một thời gian dài như thế”
-“anh đừng nhắc đến chuyện đó nữa có được không? Em biết em có lỗi với anh nhiều lắm, nên giờ em đã gặp quả báo”
-“hẹn tôi ra có chuyện gì nói đi, không đơn giản chỉ ngồi nói chuyện khi xưa thôi đúng không?”
-“em với Quân chia tay rồi” nhỏ vừa nói mà vừa nức nở khóc.
-“tại sao 2 người yêu nhau thắm thiết lắm mà?”
-“em cũng không biết sao Quân lại chia tay với em nữa,em đã năng nỉ Quân hãy nói ra lý do dù là lý do đó khiến em đau khổ đến đâu, nhưng Quân vẫn không nói”
-“her, ngày đó cô ra đi tôi cũng đâu biết lý do, giờ thì cô biết cảm giác của tôi lúc đó chưa?” nó cười nhết môi và nói.
-“em xin lỗi anh mà, đừng nói những lời đó với em nữa có được không? Anh có thể nào tha thứ cho em, chúng mình làm lại từ đầu có được không anh?”
-“her, thôi được tôi sẽ không nói, cô ngồi đây đợi tôi” nó lại cười nhết môi, không biết từ khi nào thì nó học được cái nụ cười nhết môi ấy. Nói xong thì nó chạy vào trong quầy chủ quán rồi nó mua 1 bọc khăn giấy và tính tiền nước xong nó chạy ra.
-“nè, lau nước mắt đi, sao cô lại muốn quay lại với tôi, cô tưởng tình yêu có thể nói quen là quen, chia tay là chia tay rồi quen lại là quen lại à?” nó đưa bọc khăn giấy cho nhỏ rồi nói.
-“em biết anh khó có thể chập nhận, nhưng em mong anh hãy suy nghĩ kỹ, bởi vì thời gian qua em đã nhận ra, không ai yêu em nhiều hơn anh,em xin lỗi anh 1 vạn lần, hãy tha thứ cho em”
-“cô yên tâm đi, sẽ không bao giờ tôi suy nghĩ chuyện cô vừa nói đâu, thằng W lúc trước đã chết rồi, nó đã chết từ cái đêm cô bước ra đi, nó chết theo tình yêu nó dành cho cô, và giờ tôi là 1 người khác hoàn toàn, cô đừng nghĩ chúng mình có thể quay lại nữa nha, không thôi cô càng đau khổ đó, tôi tín tiền rồi, thôi tôi về đây” nó nói xong thì nó bước ra ngoài cổng bỏ mặt nhỏ ngồi ở đó mà nức nở.
-“anh W” nó nghe tiếng nhỏ gọi nó nhưng nó không quay lại mà chỉ đưa tay ra đằng sau báo hiệu nhỏ hãy dừng lại cái suy nghĩ nó đi.


Nó bước ra khỏi nhà xe, nó leo lên con bọ ngựa thế là nó phóng ào ào đầu óc nó lúc đó làm gì con biết tốc độ là cái thá gì, cứ thế là nó phóng, nó đi qua đâu là để ở đằng sau nó là những tiếng chữi bới: thằng kia mày muốn chết hả chạy giữ vậy.
Nó lại đến xòng nhậu của nó lúc nảy, vừa ngồi vào bàn nó đả uống, uống lấy uống để, vết thương của nó đang lành lặng tại sao nhỏ lại xát múi vào vết thương của nó để nó đau đến thế, nó uống đến tối thì hết mồi hết rượu nó kiều thằng Nghé chở nó về nhà.
Nó về nhà thì cha mẹ nó lại mắng nó vì nó lại nhậu, nó không nói gì mà chỉ bước lên phòng nằm, nó nằm xuống thì đầu nó giật giật, trong cơn mê sản nó lại nhìn thấy nhỏ, thấy cái nụ cười ngày nào của nhỏ dành cho nó mỗi khi nó rước nhỏ đi học, nó quyết định phải giải quyết chuyện này 1 làn cho xong nếu không cả 2 đều đau khổ.
Sáng hôm sau nó gọi điện thoại cho nhỏ:
-“alo”
-“anh hả, sao bửa nay gọi cho em vậy? có gì không? Anh suy nghĩ rồi chưa?”
-“ra quán cây mai mình nói chuyện em nhé” nó lại xưng em với nhỏ.
-“ừh em qua rước anh nha?”
-“thôi khỏi em qua quán luôn đi” nó nói với cái giọng trầm trầm.
Nó lấy xe đạp ra chạy tới quán cây mai thì nhỏ vẫn chưa tới nó lựa 1 chổ nào thật yên tĩnh ngồi:
-“anh cho hỏi anh dùng gì ạ?”
-“cho em 1 ly café đá, 1 tý còn 1 người con gái nữa vào thì làm ly café sữa cho cô gái đó”
-“dạ,anh chu đáo quá hé”
-“hi,chu đáo gì đâu”
Nhỏ phục vụ bước đi, rồi đem ly cafe ra , nó cầm ly café uống 1 ngụm , nó ngậm trong họng rồi nước từ từ ngụm café đắng đó vào, rồi nó ngồi suy nghĩ xem tý nó nên nói gì với nhỏ, tự dưng nó lại ngại gặp nhỏ, nhưng nó nghĩ lại là cứ trốn tránh không phải là cách.
-“anh đến lâu chưa” nhỏ từ ngoài bước vào lên tiếng và cười với nó làm cắt ngang dòng suy nghĩ của nó, nụ cười của nhỏ nó không còn thấy đẹp như xưa nữa, nụ cười cũng tàn úa theo thời gian nữa sao.
-“anh mới đến được tý xíu”
Nhỏ vừa vào bàn ngồi được thêm tý xíu thì nhỏ phục vụ đem ra cho nhỏ ly café sữa nhỏ ngạc nhiên:
-“anh kiêu cho em hả”
-“ừh”
-“anh còn nhớ em thích uống gì vào buổi sáng nữa à”
-“ừh”
-“kiêu em ra có gì không, hay chỉ đơn giản là mời em đi uống nước thôi?”
-“em uống nước đi”
Cả 2 ngồi đó im lặng 1 thời gian, 5 phút, 10 phút rồi nó cũng phải lên tiếng:
-“đêm qua về anh lại nhậu, anh suy nghĩ chuyện đó”
-“rồi kết quả sao hả anh? Sao anh nhậu hoài vậy?” nhỏ tỏ ra quan tâm nó nhưng nó không còn biết nhò thật sự quan tâm hay chỉ là giả vờ quan tâm nó.
-“buồn thì nhậu, anh nghĩ là em đừng nghĩ đến chuyện đó nữa”
-“tại sao vậy anh?” mặt nhỏ căng thẳng
-“anh nghĩ mình nên làm bạn thôi,anh xin lỗi mình không thể quay lại đâu em à”
-“anh còn giận em sao?”
Nó không nói gì mà cầm cái ly café đã tan hết nước đá của nó lên rồi nói:
-“đây là 1 ly hạnh phúc,có pha tình yêu của em, có pha tình yêu của anh” nó đổ ly nước xuống đất và nói tiếp.
-“ngày đó em đã đổ nó như thế này, và giờ em muốn nó có lại, vậy em có làm cho ly nước này trở lại như lúc nãy được không?”
-“em…..” nhỏ chỉ nói 1 chữ rồi ngồi nhìn chầm chầm vào cái ly café của tôi.
-“em hiểu rồi, thôi thì mình làm bạn anh nhé, anh cũng đừng nên giận em nữa làm gì em thật sự biết em sai rồi, có nhiều đêm em nằm suy nghĩ nếu như lúc trước em không phụ anh thì có lẻ chúng mình đã rất hạnh phúc rồi đúng không anh nhỉ?”
-“anh không biết, ừ thì chúng mình có duyên không có nợ vậy làm bạn đi em hén”
Nói rồi nó đứng dậy tính tiền và nói có chuyện gấp phải về, nó vừa bước ra được xíu thì nhỏ gọi:
-“anh, nhớ lời hứa anh hứa với em nhá”
Nó xoay lại nhìn nhỏ và suy nghĩ “lời hứa gì? À nó nhớ ra rồi lúc nhỏ bước ra đi nhỏ đã kiêu nó là phải sống khỏe” nó không nói gì mà chỉ gật đầu rồi cười nhẹ với nhỏ.
Rồi mọi chuyện cũng bình thường cho đến 1 ngày khi nó đi chơi về thì cha nó ngồi ở nhà sẳng và kiêu nó lại nói chuyện:
-“dạ ,cha kiêu con có chuyện gì?”
-“ngồi xuống đi, bửa nay cha muốn nói chuyện này với mày”
-“dạ chuyện gì ạ?”
-“mày có muốn đi du học không?”
-“muốn chứ”
-“nhưng mà có lẻ đi sẽ cực lắm có dám đi không? Phải chiệu khó vừa học vừa làm chứ bên đây cung cấp tài chính không nỗi đâu”
-“làm gì mới được?”
-“thì cô 7 mày nói qua bên đó khi nào mày rãnh thì cứ ngồi trên máy vi tính nhập hàng cho bả rồi 1 tháng cho 800 USD, coi như đó là cho tiền ăn cho mày rồi đó” (cô 7 là em của cha tôi”
-“trời cái đó có gì đâu mà cực”
-“vậy để tao đi nộp hồ sơ cho, giờ mày cứ học bình thường ở đây, nếu lỡ phỏng vấn rớt thì cứ học bình thường,còn đậu thì đi, phỏng vấn đi Mỹ nghe nói khó lắm”
-“ờ cũng được”
-“nhưng giờ mày phải đi học tiếng anh đi”
-“ủa chi vậy?”
-“để nữa phỏng vấn, vô phỏng vấn mà trả lời tiếng việt không thì ai mà cho mày đậu”
-“ừ cũng được”
Rồi nó được anh nó xắp vào học 1 lớp dạy đàm thoại tiếng anh cấp tốc. Vốn tiếng anh của nó cũng không phải dạng xoàn trong lớp nên nó nghĩ nó sẽ nhanh chóng tiếp thu thôi.
Và rồi thì ngày đầu tiên đi học cũng đến, nó bước vô trung tâm, cái trung tâm rộng lớn lắm nó phải hỏi người này người kia nó mới biết được vị trí của lớp nó.
Nó bước vào lớp thì thấy chỉ có vài 3 người, thế là nó ngồi ở vị trí đầu bàn để dễ tiếp thu tý, ngồi được tý xíu thì trong lớp đã hết chổ ngồi, rồi 1 cô gái đeo kính cận đi vào tôi thấy cô gái ấy cứ đứng nhìn xuống dưới hoài mà không đi xuống thì tôi biết ở phía dưới đã hết chổ thế là nó đứng lên và nói:
-“nè ngồi đi”
-“cảm ơn anh nha”
nó đi lên bục giảng lấy cái ghế rồi định xuống dưới kiếm chổ nào rồi ngồi ké bàn ai đó, vừa đi xuống ngang qua cô gái đó thì cô gái đó nói:
-“anh ngồi đây luôn đi, hi” cô vừa cười vừa nói, lại 1 nụ cười hồn nhiên. nó không nói gì mà chỉ lấy ghế ngồi vào bàn.
-“anh tên gì?”
-“W,you?”nó xoay qua cười nhẹ với nhỏ 1 cái và hỏi lại:
-“em tên Hiền”
-“ừ”
Rồi tiết học bắt đầu cả 2 vẫn không nói với nhau câu gì, chắc cô cũng thấy người tôi toát lên 1 luồn khí lạnh, rất lạnh lùng nên cô cũng không nói gì với tôi thêm câu nào nữa .
Chập 13
Nó ngồi đó học kế bên cô, mà nó như là người sống trên bắc cực, nó lạnh như băng, cô hỏi thì nó cứ trả lời ngang không đầu không đuôi. Và rồi lúc kết thúc giờ học thì nó lạnh lùng đứng lên và chỉ buôn lại với cô 1 câu “về trước nha”, cô gật đầu 1 cái và kèm theo là 1 nụ cười, nó thấy cô cười sao mà nó đau đến thế, nó lại nhớ đến em nữa rồi, tại sao vậy? nó hứa là sẽ không đau vì em nữa mà.
Lúc ra về nó chưa chịu về mà ra băng đá của trường nó ngồi hút thuốc, không biết từ lúc nào mà trong balo nó luôn luôn có 1 gói thuốc, không biết từ lúc nào mà lúc trống vắng là nó lại hút thuốc, nó kéo vài ngao nó lại nhớ đến em, nó kéo hết điếu thuốc thì nó đứng lên đi về và nó thề với lòng là nó sẽ quên em, sẽ không nhớ đến em nữa, nó dẫn xe về đạp được 1 tý thì nó gặp cô đang dẫn xe trên lề đường:
-“sao vậy?”
-“xe Hiền bị bể bánh rồi”
-hayz…….. “lên tui chở lại chổ sửa xe nè”…nó vừa ngán ngẩm thở dài vừa nói
-“ hihi cám ơn nha” cô cười rồi leo lên xe nó 2 tay giữ tay lái của xe cô.
Đến chổ sửa xe thì thấy khách cũng có 2 3 người vá xe. kiểu này chắc chờ lâu đây, không lẻ giờ này lại bỏ cô ở đây rồi đi về, nó đánh mời nhỏ qua quán yaua kế bên chổ sửa xe ăn yaua.nó móc điện thoại gọi về cho mẹ nó hay là nó về trể tý, cô thấy thế nên cũng mượn điện thoại gọi về cho nhỏ bạn ở cùng phòng trọ đợi cửa cô tý.
Nó và cô ngồi đó nói chuyện, nó thì nói ít, cô thì cứ nói và nói. Cô ngồi huyên thuyên mãi, nó ngồi đó cứ cười nghe cô nói và đáp lại vài 3 câu thì nó cũng biết là nhà cô ở gần nhà ngoại nó ở dưới quê ( ngoại nó ở xóm trên còn cô thì ở xóm dưới),cô lên đây học tiếng anh trong ba tháng hè để trao dồi kiến thức môn anh văn, nhập học thì cô lại về quê rồi . Nói chuyện gần cả tiếng đồng hồ thì xe cũng sữa xong, nó đúng dậy kiêu tính tiền thì mẹ ơi giờ nó mới phát hiện nó bỏ quên cái bóp ở nhà, phen này nhục lắm đây. Nó đợi nhỏ phục vụ đi vào rồi đứng nhìn cô cười cười gãi gãi đầu và nói:
-“anh quên mang theo bóp rồi”
-“vậy để em trả cho, có gì đâu mà mắc cở không biết nữa à còn học chung với nhau dài dài mà”
-“ừh hihi” nó cười cho để ngượng.
Sữa xe xong thì trời cũng tối nên nó ra vẻ galang tiễn cô về tới nhà trọ, xong nó chạy về nhà tắm rửa lên phòng nằm được 1 tý thì điện thoại có tin nhắn:
-“cám ơn anh nhiều nha”
-“ơn nghĩa gì vậy trời,tôi giúp ai chuyện gì sẽ không nhận lời cám ơn = lời nói đâu, chỉ nhận = hành động thôi ,mà ai vậy?”
-“Hiền nè, hihi vậy ngày mai Hiền cảm ơn = hành động cho, hayzzzz”
-“trời sao biết sđt của a hay vậy?”
-“thì nảy em mượn điện thoại gọi cho nhỏ bạn em nên giờ con lưu số nè, hihi”
-“à nhớ rồi, sao giờ chưa ngủ nữa trể rồi đó”
-“em thức khuya lắm anh yên tâm, hihi, thôi anh ngủ ngon nha, mai nhớ đi học đó”
-“ừ em cũng ngủ ngon” mệt quá, nhắn tin mà không có chủ đề gì để nói làm sao mà nhăn được cũng may mà cô từ dã nó trước chứ nó không nó cũng không biết nói gì giờ.
Hôm sau nó vẫn đi học bình thường, nó lại vô trước cô, nhưng chỗ bàn đầu đã có người ngồi rồi, chỉ còn bàn gần cuối, nó vừa vô ngồi thì nhận được tin nhắn của nhỏ là
-“dành chổ cho em, em vô trể tý”
Thế là nó đành phải dành cái chổ kế bên nó cho cô ngồi, vô giờ chừng 5 phút sau thì cô hấp tấp chạy vào, nó đứng lên vãy tay cho cô thấy nó. Cô thấy nó thì cười tươi:
-“cám ơn anh nha”
-“lại ơn với nghĩa, sao đi trể vậy”
-“tại em bận tý chuyện”
-“ừ”
Rồi tiết học tiếp tục, nó cứ ngồi chăm chú lo giảng mà nó đâu biết rằng cô cứ lén trộm nhìn nó. À quên tả về cô nữa, cô lớn hơn nó 1 tuổi, lùn hơn nó 1 tý nếu mang dép cao lên sẽ cao hơn nó, cô có gương mặt mà thông thường người ta chỉ diễn ta bằng 1 chữ “đẹp”, vòng 1 của cô không nảy nỡ, nhưng cũng không phải thuộc dạng lép, mình dây (lại đúng mãu người của nó),da ngâm ngâm(tại ở dưới quê mà), nói tóm lại cô đẹp nhưng tướng cô thì không được gợi cảm cho lắm.
Lúc ra chơi nó đi ra ngoài băng đá nó hút thuốc, cô thì ngồi bên trong lớp làm bài tập (nó thì làm rồi từ lúc thầy đang giảng bài rồi), nó suy nghĩ về cô, nó nghĩ cô sao mà hôn nhiên thế,sao cứ cười mãi thế và nó nhận ra rằng bây giờ nó nhìn nụ cười của cô nó không còn cảm giác nhớ về em nữa rồi,nó nghĩ như thế và nó mĩm cười, nó lạ nghĩ về sao lúc trước nó khờ quá, không có em mặt trời vẫn mọc, nó vẫn sống cho cuộc sống của nó chỉ có đều là cuộc sống của nó giờ thiếu vắng đi 1 hình bóng thôi. Nó hút xong điếu thuốc thứ 2 thì giờ học cũng tới nó đi vô lớp ngồi thì cô hỏi nó cái bài tập mà cô làm không xong:
-“bài này làm sao anh?”
-“thì cái này do có cái này, nên phải dùng thì này, làm tiếng anh quan trọng là tìm ra được cái từ khóa thôi”
-“ừ cám ơn nha, ủa anh mới hút thuốc hả?”
-“ừ”
-“còn nhỏ mà cũng hút thuốc hại sức khỏe đó”
-“bùn thì hút,chưa chích là may” nó cười và nói
-“xí, làm gì bùn,tâm sự được không nè?”
-“nếu có duyên và lúc em nên biết thì anh sẽ kể, giờ quay lên bảng và học, oke”
Lúc ra về nó lại đưa nhỏ về phòng trọ vì nhỏ nhờ nó đưa về giùm vì lí do đường vắng.
Chập 14
Cứ thế là hằng ngày đi học về tôi thường hay đưa H về, nó dần dần không còn lạnh lùng với H nữa, nó bặt đầu sửa soạn, chăm sóc lại chính bản thân nó, nó không còn để cái đầu bùm sùm nữa mà đã để 1 mái, không còn râu mọc tùm lum nữa, nó đã cạo râu, nó biết là H thích tôi nhưng nó thì không còn dám tin vào tình yêu nữa mặc dù nócũng có tình cảm với H.
Hôm đó, thầy không có dạy nên nó và H đi dạo, xe H để trong trường nó chở H đi bằng xe nó, tuy ngồi trên xe đạp nhưng nó không cảm thấy mỏi chân tý nào, cứ thế là nó đạp, đạp, đạp và nói chuyện H, nói đủ thứ chuyện trên đời dưới đất, được tý xíu thì tới ngoài biển.
nó và H ra ngoài bờ biển ngồi đó mà ngắm trăng ( hôm đó là ngày 14 hay 15 âm lịch gì đó tôi không nhớ rõ chỉ nhớ là hôm đó trăng đẹp), mà các bác biết đó nhà ai gần biển cứ đợi tới ngày rầm ra ngoài biển ngắm trăng xem, rất rất đẹp.
Ngồi đó mà cả 2 im lặng chỉ nghe tiếng gió ù ù, tiếng sóng biển rì rào rì rào:
-“bửa nay trăng đẹp quá anh nhỉ” H phá tang sự im lặng bằng 1 câu hỏi.
-“ừh trước giờ anh không có ngắm trăng sao tự nhiên bửa nay thấy cái thích luôn rồi đó”
-“hihi trăng đẹp và thơ mộng vậy mà giờ anh mới phát hiện ra, anh đúng là đồ cù lần”
-“cù cái đầu em á”
-“anh nè, anh đã có người yêu chưa?” H im lặng tý xíu rồi lên tiếng.
-“chưa chi?”
-“anh biết không có một người thích anh, nhưng người ta là con gái người ta không dám nói ra”
-“ừ…..” tôi trả lời 1 tiếng rồi im lặng không nói gì nữa.
-“….Từ lâu anh chỉ xem chúng ta như đôi bạn thân
Nhưng trong thật tâm anh vẫn mong được nhiều hơn thế
Vì lâu nay mình đã sẽ chia nhau bao buồn vui, em sợ mình không có ngày mai…”
-“sao em lại thích anh? Anh có gì tốt đâu mà lại thích anh?” nó lên tiếng làm cắt ngang câu nói của H.
-“yêu một người không có lý do, nếu có lý do là đang lợi dụng”
-“nhưng mà anh không thể nào đến với em được, anh không còn dám tin vào tình yêu nữa em biết không” nó vừa nghe nhỏ nói đến chuyện tình cảm và nghe lại tiếng sóng rì rào rì rào thì nó lại nhớ đến L, nhớ đến lời hứa của L, nó vừa ôm đầu vừa nói.
-“sao vậy anh? Anh bình tĩnh lại đi có được không? Có chuyện gì anh có thể tâm sự với em được không?”
-“..lúc trước anh có quen một người con gái…………………..” nó ngồi kể chuyện cho H nghe, kể hết chuyện của nó và L cho H nghe .
-“em xin lỗi, em không biết là anh đã bị tổn thương như vậy”
-“em không có lỗi, thật ra anh cũng có tình cảm với em nhưng em hãy cho anh thời gian có được không? Hãy cho anh thời gian để anh xác định rằng anh có yêu em không hay chỉ là tình cảm bạn bè thân thiết”
-“ừ em sẽ chờ anh, sẽ chờ anh mà, nhưng hãy hứa với em là anh sẽ trả lời em nhá”
-“ừh anh hứa”
Nó và cô đi về nhà mà cả 2 chỉ biết im lặng mà không nói gì, nhưng trong tận thâm tâm nó biết H đang rất buồn, buồn vì H sẽ nghĩ rằng H đã làm nó khơi lại quá khứ.
Học xong mấy tháng hè thì còn phải học thêm 2 tháng nữa mới kết thúc trương trình học tiếng anh, do đã nhập học nên lịch học tiếng anh chỉ còn học 1 tuần 1 buổi vào tối thứ 7 nên H cũng về quê và chiều thứ 7 lên đây học sau đó qua nhà bà con ngủ rồi chủ nhật về quê lại để chuẩn bị cho bửa thứ 2 phải lên đến lớp. Còn chuyện phỏng vấn đi du học của tôi thì đến đầu tháng 12 mới bắt đầu.
Thế là một tuần nó và H chỉ gặp nhau được có 1 ngày thứ 7, nó bắt đầu biết nhớ H, biết buồn khi nó không gặp H, nó cảm thấy nó thiếu đi 1 cái gì đó vào những ngày đầu tuần còn ngày cuối tuần thì nó rất hào hứng. Thứ 7 đó nó chải chuốc rất kỷ càng, cạo râu, xịt tý nước hoa cho thơm tý vì hôm nay là ngày nó và H gặp nhau sau 1 tuần dài đăng đẳng.
Nó vô lớp sớm hơn thường lệ dành 2 chổ cho nó và H,nó đợi H đến lớp mà lòng thì cứ suy nghĩ là sẽ nói gì với H đây, nó muốn được quan tâm H lắm rồi, nó yêu H lắm rồi nó muốn làm bạn trai của H. Đợi 1 hồi thì nó thấy H đến lớp, thấy nó H cười tươi, H cũng đáp lại nó 1 nụ cười nhưng nó thấy đằng sau nụ cười đó là 1 sự mệt mỏi. Chắc H đi đường xa nên mệt.
-“đi xe mệt hả”
-“hơi hơi thôi”
-“hơi hơi mà nhìn mặt em như kiệt sức lắm vậy đó”
-“hì, thôi vô học rồi kìa”
Ra về tôi kiêu H đem xe lại nhà người bà con gửi rồi kêu H lên xe tôi chở H đi dạo. Lúc lên xe H không nói gì mà chỉ tỳ mặt vào lưng tôi, tôi thắng xe lại :
-“em có chuyện gì vậy?”
-“không có gì đâu”
-“nhìn thẳng vào mặt anh”
Tôi nhìn vào mắt em tôi thấy một nỗi buồn, một nỗi buồn vô tận:
-“anh mắt em đang phản bội em”
-“đã bảo là không có gì mà anh chạy xe đi” H vừa nói mà giọng thì đã lạc đi 1 tý.
Nó leo lên xe chở H ra tới ngoài bờ biển rồi kiêu H xuống xe. H đi ra ngoài bờ biển đứng ở mé nhìn thẳng ra ngoài biển rồi giơ 2 tay ra cứ như là nhân vật trong titanic, nó từ đằng sau bước tôi 2 tay nó bạo dạng ôm H từ phía sau:
-“hôm nay anh sao thế? sao lại dám ôm em?”
-“làm bạn gái anh nha”
-“em………..”
-“em sao?”
-“anh cho em một thời gian được không gia đình em dạo này có một số chuyện”
-“có chuyện gì có thể tâm sự với anh được không?”
-“gia đình em đang gặp đại họa giờ em cũng không biết sao nữa………………..”
H ngồi kể cho tôi nghe tóm lại là nhà H bị gì đó mà hình như là bị bể nợ số tiền là gần 150 tr đồng tôi không biết sao mà lại giữ vậy nữa, mà thời điểm đó 150tr cũng không phải là số nhỏ. Tôi thông cảm cho em nhưng tình yêu của tôi lúc này dành cho em đã quá mãnh liệt rồi.
-“anh hiểu nhưng mình quen nhau thì có sao đâu em nhỉ, mình vẫn còn đi học giờ mình cũng không biết giúp gì ngoài việc học cho thật tốt để đừng phụ lòng cha mẹ là được rồi”
-“anh trước giờ sống trong sung sướng anh không hiểu đâu, anh hãy nhớ rằng em yêu anh nhiều lắm, yếu rất nhiều là được rồi, chắc có lẻ từ tuần sau em sẽ không lên đây học nữa đâu anh à, em phải nghĩ học năm nay thôi”
-“sao vậy, em là một học sinh giỏi sao lại bỏ học được? không còn cách nào sao hả em?”
-“không có cách nào nữa đâu anh”
-“em.”
-“thôi anh đừng nói nữa hãy để tự nhiên nha anh , nếu mình có duyên thì tự động chúng mình sẽ đến với nhau thôi”
-“ừ”
Nó chở H về mà lòng thì rất là buồn, nó buồn lắm, nó hận nó tại sao lúc trước lại từ chối H như thế để rồi giờ, nó đau khổ, nó tự chấn an rằng H sẽ vượt qua được khó khăn và H sẽ lại là của nó thôi mà đừng nên buồn nữa. mặt dù nó có cảm giác là H gần rời xa nó, mãi mãi… No pale confused



https://vienthong10a-forever.forumvi.com

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bài viết mới cùng chuyên mục

Bài viết liên quan

Bài viết cùng chuyên mục:

    QUYỀN HẠN CỦA BẠN:
    Bạn không có quyền trả lời bài viết

    Chia sẻ